1.
Trong góc phòng lặng khuya, gã ngồi với chiếc bóng trầm mặc của mình . . . Cơn áp thấp của thiên nhiên kéo về những cơn mưa chiều dài vào đêm, cũng trầm mặc như cái bóng của gã. Thỉnh thoảng những tiếng sấm như nấc lên, làm đêm choàng tỉnh, làm cho gã giật mình té vào cơn áp thấp trong hồn gã. Cái cơn áp thấp mà gã dự cảm về cơn mưa cuối cùng ngày gặp cô, không đúng hơn là vào ngày gã rưng rưng trước hơi thở của tâm hồn cô, cái hơi thở ấy đã chạm vào cái miền mong manh trong thẳm sâu tưởng chừng quên lãng.
Trong góc phòng lặng khuya, gã ngồi với chiếc bóng trầm mặc của mình . . . Cơn áp thấp của thiên nhiên kéo về những cơn mưa chiều dài vào đêm, cũng trầm mặc như cái bóng của gã. Thỉnh thoảng những tiếng sấm như nấc lên, làm đêm choàng tỉnh, làm cho gã giật mình té vào cơn áp thấp trong hồn gã. Cái cơn áp thấp mà gã dự cảm về cơn mưa cuối cùng ngày gặp cô, không đúng hơn là vào ngày gã rưng rưng trước hơi thở của tâm hồn cô, cái hơi thở ấy đã chạm vào cái miền mong manh trong thẳm sâu tưởng chừng quên lãng.
2.
Và cô hiện ra . ..
Gã biết bây giờ mình không còn trẻ nữa, cái ngày xưa ấy đã lùi vào trong mịt mù quá vãng. Gã biết, cô chính là cơn mưa gã đã để thất lạc và đi tìm suốt những mùa thu cũ. Nhưng thấy rồi thì sao, chính gã cũng chẳng thể trả lời..
Những mùa thu cũ cô ở đâu? Gã đã lang thang trong những mùa xa vắng ấy...
Mưa đã về trên mái đời của gã, giờ réo gọi đòi tên ngày tháng cũ, trở về trong đôi mắt thẳm sâu buồn với những ánh tinh nghịch cứ ngời lên như nắng trên gương mặt thanh thoát thoáng nét u phiền làm ngưng đêm trên mái tóc ... cho gã đi và ướt dưới mưa. Gã biết chưa bao giờ gã nhớ ai như thế cả, tiếng thơ cô luôn run bắn trong gã, nỗi nhớ cô luôn run bắn trong gã, cái nhớ ấy cứ làm cho gã nghẹt thở…Gã điên, gã nghĩ về những điều không thể . . . Cung bậc lòng gã có quá nhiều biến tấu, gã thấy mình rưng rưng đến lạ khi nhớ cô
Nhưng, gã biết mắt đó, gương mặt kia, làn tóc ấy không phải là điều làm cho gã lênh đênh, bởi gã không còn trẻ nữa khi đời đã qua bao đỗi mệt nhoài. Điều làm gã cứ bời bời là những giọt mồ hôi lấm tấm trên vầng trán bướng, cái lo âu trong mắt, cái nhọc nhằn vương trên mỗi bước đi về của cô và tiếng thơ rưng rức buồn như sóng.. . Gã biết mình đang biết nhớ. Gã yêu cô
Cô đừng giận gã về những cơn réo gào của nhớ. Gã đã tìm thấy cơn mưa mùa thu của đời mình mà. Xin đừng giận, đừng buồn...
Gã không hối tiếc gì đâu, ngoài một điều gã không còn được như những mùa thu cũ để thét lên cho thế giới này biết rằng: Gã yêu cô. Để được cùng cô đi trong những chiều vàng mưa lá , lau những vết mưa trên mái tóc mềm và ước ... được lo lắng cùng những nỗi niềm thường nhật, được chờ bước chân cô về mỗi chiều hôm , thắp nến cho hồng những vết nhọc nhằn ... đọc thơ cô và bồi hồi cảm nhận. Gã yêu cô.
Đừng lo lắng gì, gã biết cô không thuộc về gã ... Dẫu có từng lúc mơ hồ, gã muốn đánh cắp về cho riêng mình thôi. Nhưng biết rằng không thể- Hoá công bao giờ cũng đặt bày những chuyện trêu ngươi. Gã không thể nhốt cô vào chiếc lồng riêng của gã để cô phải chịu những lời mỉa mai, những ánh mắt mói soi, hay nhìn thấy cô trong dáng vẻ biết ơn trước những thứ tình ban phát... Cô phải là cánh chim trong thế giới của mình, để hát những giai điệu buồn vui riêng cô một cách hạnh phúc. Gã không thể cướp đi thế giới ấy. Gã yêu cô
Thì đành vậy, nhưng gã không như ngày xưa đâu, không đánh mất cô nữa đâu. Người ta hay hẹn nhau về kiếp sau, nỉ non buồn duyên kiếp. gã không thế! Chỉ bây giờ, lúc này, mai sau, yêu thì cứ yêu thôi, cần gì phải hẹn. Gã yêu cô bằng một tình yêu khác, không đối đãi nhận cho ( dẫu từng có lúc gã cũng mong chờ, cũng từng mong manh hờn khi có ai đó khen cô, nói nhỏ với cô) - Là tình của một Á thánh, gã nhận mình là một á thánh( không cần ai tấn phong). Đã có lúc gã nghĩ cô hay chính là một Bồ tát hiện ra trong đời giữa những éo le để biến đổi tâm thức gã, để chuyển tình yêu ích kỷ cũa loài người trong gã sang một thứ tình cao đẹp.
Đừng hiểu lầm làm gã đau, không, không bao giờ gã giận cô, dẫu có thế nào. Chỉ là những lúc không cầm lòng lo lắng mà khiến bận bịu cho cô thôi. Hãy hiểu cho trước khi chuyển được thân tâm, gã vốn cũng là một con người với đầy đủ những ưu phiền hệ lụy, cũng mong chờ ... và biết được yêu thương
Ngày nay, và nhiêu năm sau nữa ... những lúc cô buồn hãy cho gã được ngồi bên cô ru cả những muộn phiền ... Hãy vui và ngồi yên đó cho gã ba hoa về những mùa thu mưa trong mắt cô những chiều thương nhớ. Hãy cho gã được vội vàng đến tìm cô, gọi cho cô vào những lúc yếu lòng.
Mai kia, loài người sẽ làm lễ tấn phong tình yêu, sẽ có những vòng nguyệt quế tặng cho những người xứng đáng. Nếu có tên, gã cũng chỉ lặng im đứng sau cánh gà mỉm cười và kiêu hãnh: Loài người có biết yêu đâu mà làm lễ tấn phong. Chỉ có cô biết cô có ý nghĩa như thế nào trong Đời gã. Nếu có chút lòng nào, chỉ cần cô thơm lên má gã, là cũng đủ hơn đời xưng tụng mấy ngàn hoa
Ngày nay, và nhiều năm sau nữa gã thầm nguyện cầu chúc phúc cho nhau
Ơi cơn mưa cuối cùng của mùa thu ! xin đừng ngưng rơi trong gã, xin đừng ngưng rơi…
Gã biết mình Biết Nhớ, Biết Yêu cô
Ngoài kia đang bắt đầu một ngày mới, khẽ một niềm lạnh, khẽ một niềm ấm áp. gã hít một hơi sâu nén xuống tiếng thở dài. Nghe phía cô tiếng trở mình lặng lẽ. . .
Và cô hiện ra . ..
Gã biết bây giờ mình không còn trẻ nữa, cái ngày xưa ấy đã lùi vào trong mịt mù quá vãng. Gã biết, cô chính là cơn mưa gã đã để thất lạc và đi tìm suốt những mùa thu cũ. Nhưng thấy rồi thì sao, chính gã cũng chẳng thể trả lời..
Những mùa thu cũ cô ở đâu? Gã đã lang thang trong những mùa xa vắng ấy...
Mưa đã về trên mái đời của gã, giờ réo gọi đòi tên ngày tháng cũ, trở về trong đôi mắt thẳm sâu buồn với những ánh tinh nghịch cứ ngời lên như nắng trên gương mặt thanh thoát thoáng nét u phiền làm ngưng đêm trên mái tóc ... cho gã đi và ướt dưới mưa. Gã biết chưa bao giờ gã nhớ ai như thế cả, tiếng thơ cô luôn run bắn trong gã, nỗi nhớ cô luôn run bắn trong gã, cái nhớ ấy cứ làm cho gã nghẹt thở…Gã điên, gã nghĩ về những điều không thể . . . Cung bậc lòng gã có quá nhiều biến tấu, gã thấy mình rưng rưng đến lạ khi nhớ cô
Nhưng, gã biết mắt đó, gương mặt kia, làn tóc ấy không phải là điều làm cho gã lênh đênh, bởi gã không còn trẻ nữa khi đời đã qua bao đỗi mệt nhoài. Điều làm gã cứ bời bời là những giọt mồ hôi lấm tấm trên vầng trán bướng, cái lo âu trong mắt, cái nhọc nhằn vương trên mỗi bước đi về của cô và tiếng thơ rưng rức buồn như sóng.. . Gã biết mình đang biết nhớ. Gã yêu cô
Cô đừng giận gã về những cơn réo gào của nhớ. Gã đã tìm thấy cơn mưa mùa thu của đời mình mà. Xin đừng giận, đừng buồn...
Gã không hối tiếc gì đâu, ngoài một điều gã không còn được như những mùa thu cũ để thét lên cho thế giới này biết rằng: Gã yêu cô. Để được cùng cô đi trong những chiều vàng mưa lá , lau những vết mưa trên mái tóc mềm và ước ... được lo lắng cùng những nỗi niềm thường nhật, được chờ bước chân cô về mỗi chiều hôm , thắp nến cho hồng những vết nhọc nhằn ... đọc thơ cô và bồi hồi cảm nhận. Gã yêu cô.
Đừng lo lắng gì, gã biết cô không thuộc về gã ... Dẫu có từng lúc mơ hồ, gã muốn đánh cắp về cho riêng mình thôi. Nhưng biết rằng không thể- Hoá công bao giờ cũng đặt bày những chuyện trêu ngươi. Gã không thể nhốt cô vào chiếc lồng riêng của gã để cô phải chịu những lời mỉa mai, những ánh mắt mói soi, hay nhìn thấy cô trong dáng vẻ biết ơn trước những thứ tình ban phát... Cô phải là cánh chim trong thế giới của mình, để hát những giai điệu buồn vui riêng cô một cách hạnh phúc. Gã không thể cướp đi thế giới ấy. Gã yêu cô
Thì đành vậy, nhưng gã không như ngày xưa đâu, không đánh mất cô nữa đâu. Người ta hay hẹn nhau về kiếp sau, nỉ non buồn duyên kiếp. gã không thế! Chỉ bây giờ, lúc này, mai sau, yêu thì cứ yêu thôi, cần gì phải hẹn. Gã yêu cô bằng một tình yêu khác, không đối đãi nhận cho ( dẫu từng có lúc gã cũng mong chờ, cũng từng mong manh hờn khi có ai đó khen cô, nói nhỏ với cô) - Là tình của một Á thánh, gã nhận mình là một á thánh( không cần ai tấn phong). Đã có lúc gã nghĩ cô hay chính là một Bồ tát hiện ra trong đời giữa những éo le để biến đổi tâm thức gã, để chuyển tình yêu ích kỷ cũa loài người trong gã sang một thứ tình cao đẹp.
Đừng hiểu lầm làm gã đau, không, không bao giờ gã giận cô, dẫu có thế nào. Chỉ là những lúc không cầm lòng lo lắng mà khiến bận bịu cho cô thôi. Hãy hiểu cho trước khi chuyển được thân tâm, gã vốn cũng là một con người với đầy đủ những ưu phiền hệ lụy, cũng mong chờ ... và biết được yêu thương
Ngày nay, và nhiêu năm sau nữa ... những lúc cô buồn hãy cho gã được ngồi bên cô ru cả những muộn phiền ... Hãy vui và ngồi yên đó cho gã ba hoa về những mùa thu mưa trong mắt cô những chiều thương nhớ. Hãy cho gã được vội vàng đến tìm cô, gọi cho cô vào những lúc yếu lòng.
Mai kia, loài người sẽ làm lễ tấn phong tình yêu, sẽ có những vòng nguyệt quế tặng cho những người xứng đáng. Nếu có tên, gã cũng chỉ lặng im đứng sau cánh gà mỉm cười và kiêu hãnh: Loài người có biết yêu đâu mà làm lễ tấn phong. Chỉ có cô biết cô có ý nghĩa như thế nào trong Đời gã. Nếu có chút lòng nào, chỉ cần cô thơm lên má gã, là cũng đủ hơn đời xưng tụng mấy ngàn hoa
Ngày nay, và nhiều năm sau nữa gã thầm nguyện cầu chúc phúc cho nhau
Ơi cơn mưa cuối cùng của mùa thu ! xin đừng ngưng rơi trong gã, xin đừng ngưng rơi…
Gã biết mình Biết Nhớ, Biết Yêu cô
Ngoài kia đang bắt đầu một ngày mới, khẽ một niềm lạnh, khẽ một niềm ấm áp. gã hít một hơi sâu nén xuống tiếng thở dài. Nghe phía cô tiếng trở mình lặng lẽ. . .
sẽ có những vòng nguyệt quế tặng cho những người xứng đáng. Nếu có tên,
gã cũng chỉ lặng im đứng sau cánh gà mỉm cười và kiêu hãnh: Loài người
có biết yêu đâu mà làm lễ tấn phong." Chờ các phần tiếp xem có giống nỗi lòng mình không, khe khe
Ngày mới chúc vui vẻ, hạnh phúc và nhiều thành công nha !
Nếu có thời gian, bạn cô đọng lại , để còn lại khoảng một nửa là vừa.
Cảm ơn bạn vì đã được đọc bài của bạn. Chúc bạn tuần mới nhiều niềm vui và học tập tốt !
xưa ấy đã lùi vào trong mịt mù quá vãng. Gã biết, cô chính là cơn mưa
gã đã để thất lạc và đi tìm suốt những mùa thu cũ. .... Đừng lo lắng gì, gã biết cô không thuộc về gã ...
Dẫu có từng lúc mơ hồ, gã muốn đánh cắp về cho riêng mình thôi. Nhưng
biết rằng không thể- Hoá công bao giờ cũng đặt bày những chuyện trêu
ngươi. Gã không thể nhốt cô vào chiếc lồng riêng của gã để cô phải chịu
những lời mỉa mai, những ánh mắt mói soi, hay nhìn thấy cô trong dáng
vẻ biết ơn trước những thứ tình ban phát... .... Ngày nay, và nhiêu năm sau nữa ... những lúc cô buồn hãy cho gã được ngồi bên cô ru cả những muộn phiền ... . ... Mai kia, loài người sẽ làm lễ tấn phong tình yêu,
sẽ có những vòng nguyệt quế tặng cho những người xứng đáng. Nếu có tên,
gã cũng chỉ lặng im đứng sau cánh gà mỉm cười và kiêu hãnh: Loài người
có biết yêu đâu mà làm lễ tấn phong. Chỉ có cô biết cô có ý nghĩa như
thế nào trong Đời gã. Nếu có chút lòng nào, chỉ cần cô thơm lên má gã,
là cũng đủ hơn đời xưng tụng mấy ngàn hoa.. Đọc những chùm câu trên để thấy lại mình , để tìm lại lang thang trên từng bước chân tình ...Cũng thú ! HHT , em là ai ? "quái nhân" hay người từ thiên hà khác ...