Bóng vắt đêm qua nhọc nhằn hơi thở
Nụ cười già gác gió nằm chơi
Không tương tư mà mưa gùi vào phố
Những mùi hương đã quá tuổi tơi bời.
Nghiêng xuống vai giọt sương mờ như nấc
Thở xanh xao ra một nhúm ngôn từ
Gạn tuổi mình ra xem rồi bật khóc
Đã vụn ngày từ bữa đuổi hoang vu.
Nghe gió lật qua một ngày mưa khát Thở xanh xao ra một nhúm ngôn từ
Gạn tuổi mình ra xem rồi bật khóc
Đã vụn ngày từ bữa đuổi hoang vu.
Trúc trắc mùa, buồn trổ nhánh thờ ơ
Đêm nín thở, tái sinh đời phiêu dạt
Úp vào tay, nghe chăn gối dư thừa.
Ta đối ẩm với bóng mình vụn vặt
Những dửng dưng đã đợi dưới chân ngày
Không thể cố đốt lửa chiều lên mắt
Gieo xuống lòng một quẻ để ăn may.
Đêm nhớ anh, mắt gầy như cuống lá
Xanh bạc mùa, gió tất tưởi đầy môi
Câu thơ đói nghe quen mùi rơm rạ
Bất lực. Buồn. Nằm vạ để ngày trôi.
Cách gieo vần của em như phù thủy
Nhào câu thơ con chữ rối tung trời
Tưởng vô lý mà không hề vô lý
Phục cô em đến thế bé Trang ơi!
Anh đọc mấy bài thơ của em thấy hay quá, có giọng điệu rất riêng không lẫn vào đâu được, anh chúc mừng em
Hoahuyen
Xanh bạc mùa, gió tất tưởi đầy môi
Câu thơ đói nghe quen mùi rơm rạ
Bất lực. Buồn. Nằm vạ để ngày trôi.
khổ cuối này mình thích nhất đó HTT à
Quay lại rồi ư?
Chúc vui nhé
Xanh bạc mùa, gió tất tưởi đầy môi
em thích hai câu thơ này lắm ý chị Trang ạ. nói nhỏ cho chị biết nhé! em là Domon đấy.
"Ngày thương em, tóc dựng tựa đuôi bò"!
Anh không khoái mần thơ, chỉ thích mần câu đối. Nổi hứng, đối đại một câu mà anh cho là hay nhứt trong bài của tiểu thơ! Hơ hơ
Những dửng dưng đã đợi dưới chân ngày
Không thể cố đốt lửa chiều lên mắt
Gieo xuống lòng một quẻ để ăn may.
Ai bất lực? Ai buồn? Ai nằm vạ?
Phải chăng ai bất lực do buồn?
Hay buồn bởi vì ai bất lực?
Ai khêu tàn? Ai để trôi luôn?
He.... he....
QUÁ HAY ĐỐI VỚI CÁ