Hình như mùa đông
day dứt trên từng con phố
Thơ gầy như chiếc lá
xếp vần mãi vẫn cong vênh.
day dứt trên từng con phố
Thơ gầy như chiếc lá
xếp vần mãi vẫn cong vênh.
Đã âm thầm mùa đông
Cây bàng đỏ giấu chiều mơ ước
Bỏ hoang mình khô từng tiếng nấc
Phố quá già để chờ một chiếc hôn.
Cây bàng đỏ giấu chiều mơ ước
Bỏ hoang mình khô từng tiếng nấc
Phố quá già để chờ một chiếc hôn.
Nên nỗi nhớ cũng thừa ra vài nhịp
Chơ vơ, âm thầm, nuối tiếc
Và xanh xao khoác lên áng mây buồn.
Lại là mùa đông
Chiếc khăn len bện hình dấu hỏi
Lúc không em, anh có gì để nói
Cho những ngày xa lạ đến bâng khuâng.
Em đã qua những mùa đông lạnh lùng
không người nhóm lửa
Nên xin anh
xin anh đừng yêu em nữa
không người nhóm lửa
Nên xin anh
xin anh đừng yêu em nữa
Để mùa đông ngủ trên sóng mắt gầy.
không người nhóm lửa
Nên xin anh
xin anh đừng yêu em nữa
Cho mùa đông ngủ trên sóng mắt gầy.
Hay nhỉ?
Chỉ câu cuối không ăn nhập lắm!
YÊU THƯƠNG SẼ MANG LẠI PHƯỚC LÀNH CHO EM!
Em đã qua những mùa đông lạnh lùng không người nhóm lửa ***
Những câu thơ rất gợi, rất lạnh lẽo mùa Đông. Chúc mừng em có bài thơ hay nhé. Đã lâu TB không bình loạn gì, nay nhaâ bài thơ này khen mấy câu, mong Trang đừng nghĩ là khách sáo.
Và cũng đừng lạnh lây cái rét của phương bắc. Hãy cứ ấm áp như sài Gòn đầy nắng và ồn ào với những cuộc gặp gỡ và Noen. Chúc Giáng sinh an lành!!!