Một ngày tôi trở về trong tôi Những hư ảo dường như chợt vỡ
Cuối con đường men đời đang tự tử
Tiễn đưa lòng. Thèm một tiếng nấc hoang.
Đã có chân cầu gãy sóng ở niềm quên
Mưa ngửa cổ hát run lời hò hẹn
Chén ly bôi bổ ngang chiều viên mãn
Đêm dặn dò viên thuốc ngủ, ngủ ngoan.
Ăn cắp một đêm tự tình với sương cỏ
Treo nụ cười lên bức tường đang trổ
Con thạch sùng hoá đá ngủ quên.
Gấp nẻo về thành một góc bình yên
Hôn vào môi dự cảm cho ngày gặp
Trăm năm ấy nồng nàn hay lay lắt?
Ký tự loay hoay vẽ kín mặt người.
Một ngày - tôi trở về tôi
Chạm vào tim. Thấy qua đời. Nụ hôn.
Chạm vào tim, thấy qua đời, nụ hôn"
Hay lắm HTT!
Mình cũng "trở về" rồi nè HTT!
Có quà cho bạn đây:
"Nụ cười dúm dó trong tôi
Gặp thơ em,
bỗng hóa cười…
tròn xoe …
Cười như …"
Hí hí! Nhưng… chẳng dám cười ở đây đâu!
Ngượng chết đi được Ghé qua nhà thăm mình nhé!
Giá như, một sớm mai thức dậy
Bình minh cười, trả lời ta điều ấy...
Chúc bạn một tuần nhiều niềm vui và đắm mình trong "Mưa" để "hát run lời hò hẹn"!
Sếp thấy gì phía sau đam mê, phía sau tất bật, phía sau dự cảm, và nói chung, ở phía sau mình????
Hì, đánh đố Sếp nhân Ngày Thơ VN.
anh vui, bởi nghĩ : nếu một người vẫn đợi em và mong em trở lại, khi trong trái tim em còn đầy đặn và rưng rưng nhưng giọt ngóng chờ người ấy, thì sao lại chia cách đôi bờ mong nhớ bằng một dòng sông Anh. điều đó rất tội tình, hãy cứ làm những gì trái tim em mách bảo
anh vui, dẫu thừa nhận rằng đã có một người qua đời anh để nhớ nhiều đến thế,thức nhiều đến thế, để đôi lần đã khóc ... là Em. nhưng đừng lo cho anh, anh là người mạnh mẽ và mau quên, sẽ không sao đâu, anh vui
dù thế nào cũng cảm ơn em, mong em luôn hạnh phúc
Khoái nhất câu này. Đúng trên mọi phương diện!
Thì trở về với chính mình thôi... Nhớ không?