My music

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

GÓC DI TRÚ CHO EM


        
Photobucket
                                    
                                                                                                                     
                                                                                           R gửi em!
Chiều thứ Bảy. Mưa. Mưa dường như báo trước, dường như đột ngột. Cơn nóng cuối ngày chưa đuối hẳn, giờ gió và nước đổ về, không gian mát lạnh, giải cứu Thành phố khỏi một chiều khô khan, khói bụi.Căn nhà vắng lặng. Những người trong gia đình không để lỡ dịp cuối tuần đã đưa nhau đi picnic, để em ở lại với đống sách vở, tài liệu, chuẩn bị cho cuộc thi ngày mai.Vài sợi gió cuốn mưa lọt qua cửa sổ, rắc cái lạnh đột ngột vào phòng, khiến em chợt nhận ra sự cô đơn. Em đi về phía mưa, mảnh mai trong váy đầm huyết dụ. Ngoài kia những tán cây xoã xuống, xanh mướt, yếu đuối, đẹp mong manh như em. Mưa từ cao thẳm lao xuống, vạch những đường xiên. Gió từ vô tận thổi tới vô tận, dệt một không gian mênh mang, làm em nhỏ bé vô cùng. Từng hạt mưa gõ vào tấm kính, nhẹ mà kiên quyết dứt em khỏi lũ giấy tờ. Em rùng mình lùi lại, ngồi bó gối, kéo tà váy trùm kín chân, nhỏ như một củ khoai, lọt thỏm trên chiếc sofa màu nghệ sẫm. Củ khoai tựa cằm lên đầu gối, đôi mắt mở to, hút chìm vô thức vào khoảng xa.

Photobucket
Anh thấy em rất rõ, như từ góc nhìn của những hạt mưa đang đậu trên tấm kính của sổ kia. Rất gần, dẫu em vẫn đang nghĩ anh ở rất xa, rất xa, tận cuối trời. Với em bây giờ chỉ có những giọt nước mắt lăn chầm chậm trên gò má là có thực. Chỉ có nỗi nhớ khôn nguôi không thể lau chùi bằng công văn, sách vở, ngày ngày ẩm ướt đáy ngực là có thực. Anh biết. Và anh vẫn lặng lẽ trở về theo nắng, gió, và bây giờ là những hạt mưa.
Em vẫn mong anh một ngày mang được em đi. Đi đâu đó, riêng tư, trọn vẹn thời gian và tĩnh mịch không gian. Nhưng Thành phố hình như quá rộng, lực hút quá lớn, để anh đến rồi đi, em còn ở lại. Ngày lại ngày cứ rụng vỡ vào khoảng xa. đêm rồi đêm nỗi nhớ cứ bị gió miết lên như khúc vĩ cầm tím, da diết, mặc trầm.

Photobucket
Em có nghe hạt mưa nói không? Từ nơi đang ngồi, em hãy ngả ra phía sau, chếch sang bên phải. Em sẽ chạm vào chiếc gối rất lớn, rất ấm. Nó đang thở như gió. Gió không ào ạt  như ngoài kia đâu. Từng đợt, từng sợi thổi bay tóc mai của em, rồi dừng lại. Nó thì thào ngập ngừng mà quen thuộc, kìm nén mà gấp gáp… Em đã từng ngủ quên trong những đợt gió như thế. Đúng không?
Và em ngược lên phía trên một chút, sẽ gặp những sợi dây đàn căng trên các vách mềm mại như nhung. Tự nó rung ngân những âm thanh, đưa em về ký ức. Một giọng nói Hà Nội quen thuộc ngày nào, ấm áp và nhẹ nhàng như hơi thở. Dường như đang vọng về tâm sự thuở nào, khúc vui, khúc buồn sâu kín em đã từng nghe. Chuyện kể như dòng sông tự chảy, chảy tự nguyện, chỉ mong vỗ vào em, bồi đắp một niềm tin mịn màng. Phù sa ấy đường như còn lắng mãi trong em?
Dường như vọng về giai điệu của những khúc ca Hà Nội. Tất cả đều là Hà Nội xa xăm. “Ta mơ thấy em, ở nơi kia xa lắm  *. Cái xa đầy ảo giác. Có lúc nó rất gần, “dường như ai đi ngang cửa” * mang mùa đông quay về trong hoài vọng. Có lúc nó tuyệt vọng, bởi “Em ra đi mùa Thu. Mùa thu không trở lại”§ . Nhưng anh đã nói với em, rằng có ngày em sẽ trở về. Dẫu buồn, dẫu vui, nhưng hãy về “mỗi khi lòng xót xa. Lấy cho mình dù chỉ là chút bóng đêm trên đường phố quen, dù chỉ là mưa giăng lối cũ…” *. Anh cũng đã hứa sẽ hát cho em khi hai đứa bên nhau trong đêm Thành phố, để “chia cho em một đời thơ, một đam mê, một dại khờ, một …” ª.
Thôi, em hãy mở đôi mắt ướt đen, nhìn về phía trước. Em sẽ thấy quả đồi vàng mịn trong chiều ngả. Như một góc Trung Du, mà em đã từng ngả mình tin cậy, từng áp mặt. Tay em từng xoa đi từng hạt cát, từng thổi những hơi dài, làm một nơi ẩn náu của riêng mình.
Anh đang thấy em rất rõ. Hình như em còn run rẩy, không bởi mưa lạnh và căn phòng trống trải. Mà bởi em đang nghe rất rõ nhịp đập của anh. Hát đấy, nói đấy, nhẹ nhàng, nhưng rất hồi hộp. Lần nào cũng vậy, chạy đến gặp em là chia mình thành hai nửa. Nửa thâm trầm, bình thản. Nửa rạo rực, khao khát đến hoang mang.
Anh cảm nhận em rất rõ. Chỉ bởi anh vẫn lặng lẽ mang em theo mình. Như lúc này, em đang ngồi, chiếc váy đầm màu huyết dụ, nhỏ bé trong ngực anh, giữa trái tim anh!


* Những ca từ của Phú Quang§ Ca từ của Phạm Trọng Cầuª Lời thơ của Nguyễn Trọng Tạo.                                   
  • TL
    Em chợt đến, chợt đi, anh "chẳng biết"  Trời chợt mưa, chợt nắng, chẳng vì đâu  Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau  Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại Đoạn này là trích trong Bài "Áo lụa Sài gòn" đấy nhé, khe khe Cá gỗ ơi, CG mang Hà Đông vô SG khi mô vậy ?
  • hoangnguyen
    Xin chào HTT nhé, Mấy lần vào ghi danh mà không được, toàn thấy mưa thôi.Nhưng đoạn này dễ thương thế: Em vẫn mong anh một ngày mang được em đi. Đi đâu đó, riêng tư, trọn vẹn thời gian và tĩnh mịch không gian.
    • Hoàng Thanh Trang
      Vâng, dạo này plus chán quá, không thể com được. Em cũng nhớ anh HN quá vì lâu rồi mới thấy anh ghé thăm. Cí đoạn ấy là một ước muốn mà không dễ gì thực hiện được, nên chỉ là những cảm xúc để mình khỏi cháy đấy anh ạ.
  • Cá Gỗ
    Em chợt đến, chợt đi, anh "chẳng biết"
    Trời chợt mưa, chợt nắng, chẳng vì đâu
    Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
    Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại Đoạn này là trích trong Bài "Áo lụa Sài gòn" đấy nhé, khe khe
    • Hoàng Thanh Trang
      Cá biến tấu bài thơ à? Lâu rồi em mới thấy anh. anh ổn chứ?
  • Nguyen Minh
    Sao em cứ dầm mưa dãi nắng tấm thân ngọc ngà thế HTTr ơi,anh xót ruột lắm .....LNg O.
    • Hoàng Thanh Trang
      Em có dầm mưa đâu, em chỉ ngắm mưa mà nhớ tới người thôi. Anh xót ruột thì anh sẽ làm gì?
  • nguyen tuong
    Ti toe thơ tạp còm để tra tấn HTT nhé :
    .
    Góc mở càng xa sẽ càng mờ
    Khó tìm một điểm ở hư vô
    Hãy nhắm mắt lại cho góc hẹp
    Một hơi thở gần dễ kiếm lắm em ơi!
    .
    He he chúc HTT tìm được góc di trú cho Trang nhé.
    Chúc tuần chan hoà nắng hạ
    • Hoàng Thanh Trang
      Anh chickend! Em biết rồi, nên cgc ấy em sẽ khép kín để không bị mờ nữa, mà nó sẽ thật rõ nét trong trái tim ai đó. Dưng nhắm mắt mà hok có hơi thở nào thì phải mần răng? Góc di trú em đã tìm được rồi, nhưng không biết thời hạn được ở trong ý là bao lâu. Nghỉ lễ vui nhé anh.
  • Noongkham
    Trang à! DM hình như di trú sang chỗ Trang có phải không vậy?
    • Hoàng Thanh Trang
      Mình cũng mới ghé qua nhà em ý thì thấy trống trơn, chắc cô bé lại có gì bất ổn rồi. Dạo này mọi người lạ ghê, cứ đua nhau xoá blog.
  • Đoàn Binh
    Con gái, dạo này mẹ hơi bận, hơn nữa mạng nó cứ dỡ chứng nên mẹ thưa lên máy. Riêng với con, mẹ cũng thường ghé qua đọc, nhìn cho đỡ nhớ, có lúc cũng viết mấy dòng, gửi di gửi lại không được, thế là bó tay... Con đang đi học chắc bận bịu nhiều, có dành được thời gian cho Cáo của bà không? Cố gắng lên con gái. Chúc con thành công cả về công việc và gia đình. 
    • Hoàng Thanh Trang
      Mẹ, con cũng vẫn ghé thăm mẹ và đọc những dòng cảm xúc của mẹ để tìm sự an ủi cho những lúc trái tim con bấn loạn. Dạ, con dạo này bận nên cũng ít thời gian cho Cáo mẹ ạ, nhưng con có đón ông bà ngoại của cáo vào chơi nên cáo cũng vui lắm mẹ ạ. Con đang cố gắng rất nhiều mẹ à, vì con, vì những người yêu thương con nữa. Con cảm ơn mẹ nhiều. Chúc mẹ luôn vui và luôn ấm áp mãi thế, mẹ nhé!
  • Noongkham
    Phải công nhận là mẹ của Cáo thật tâm hồn và đa cảm. Bận, rõ bận mà vẫn dành thời gian ghi lại  những dòng cảm xúc thật sâu lắng cho mọi người chia sẻ, vẫn tìm thấy nơi di trú cho một nỗi niềm giữa bộn bề công việc. Thán phục, thán phục!
    • Hoàng Thanh Trang
      Uh, đa cảm thường đi với đa đoan, đa...tình, đa linh tinh phải không NK? Cũng như NK, Trang luôn trân trọng những tình cảm của mọi người dành cho mình nên cũng luôn cố gắng để chia sẻ những cảm xúc của mình với mọi người. Nơi di trú ấy thật tuyệt NK nhỉ? ngay giữa trái tim anh.
      Đừng thán phục mình, mình lăn ra kiêu đấy, nghe chưa? Chỉ cần mỗi ngày mình gặp NK, được chuyện trò với bạn là mình cảm thấy vui rồi.
  • Trang
    Hay lắm Trang à! Hình như mỗi khi mưa, mình thường chùng lòng lại và da diết nhớ những kỷ niệm yêu thương?! Mình đang ngập giữa những bài thi, Trang cũng vậy à? Đang học cao học hay NCS vậy? Cố gắng nhé, thành công đang đón chờ!
    • Hoàng Thanh Trang
      Hì, Mưa ngồi một mình thì quả là buồn thật HP ạ, Thường thì lúc đó, mình hay ngồi nghe nhạc và cứ để cho những dòng cảm xúc trôi đi. Nhưng những giây phút ấy giờ hiếm hoi lắm bạn ạ. Uh, mình cũng đang loay hoay như thế, mệt quá, người muốn ốm quá, không biết có đủ sức khoẻ để đi chơi không nữa. HP cũng cố gắng nhé, mong bạn vui những ngày nghỉ cuối tuần bên một nửa của mình.
  • DUCNA
    Mưa SG mát mẻ và thánh thiện đây
  • muathuvang
    HTT à, đọc bài này của HTT lại nhớ mưa Sài Gòn. Chợt đến chợt đi, trời đang nắng to bỗng một cơn mưa rào như trút sạch nhớ thương, mưa đầy rồi lại nắng ngay đấy. Ai đó ví mưa Sài Gòn như cô gái đỏng đảnh thoắt vui, thoắt buồn......
    Chợt MTV nhớ bài thơ
    Đưa người yêu qua nhà người yêu cũ
    Trong cơn mưa ban trưa
    Chợt thấy lòng mình tách thành hai nửa
    Nửa ướt bây giờ, nửa ướt xa xưa ...
    (Tg: Nguyễn Thụy Kha)
     
    • Hoàng Thanh Trang
      Uh, mưa SG gỏng đảnh thật đấy. Bữa đó Trang đến lớp vào một chiều thứ bảy, mưa sầm sập ào xuống không thương tiếc những cánh hoa bé nhỏ. SG vẫn là cuối mùa khô, vẫn là những ngày nóng rát mặt, nhưng thi thoảng vẫn có những cơn mưa như minh chứng cho một cuộc chia ly nào đó. Chắc là MTV cũng có nhiều kỷ niệm về mưa SG? Mình cũng đã từng rất thik bài thơ này, bài thơ chỉ 4 câu thôi nhưng cũng đủ đầy những cung bậc và day dứt, hiện tại và quá khứ..... Cảm ơn MTV đã chia sẻ với những cơn mưa SG. Mưa hay là những giọt nước mắt ẩn hiện đâu đó dưới những tâm trạng rất riêng, rất ngọt ngào, phải không MTV yêu quý?
  • TL
    "Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm..." Cái góc riêng màu huyết dụ của em đẹp hơn góc riêng của anh đấy !
    • Hoàng Thanh Trang
      Anh điêu vừa thôi. Vào SG đi ăn chơi mút mùa, có bảo đến thăm em thì đổ tội cho anh giao thông làm kẹt xe. Ui giời là TL điêu. Giờ về HN gào lên là "ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm..". Ức quá đồng chí anh ạ. Hì, cái góc riêng của em chắc chắn là đẹp hơn của anh rồi, lõng mọng hơn của anh rồi. Thế mà cũng đòi so sánh
  • ngoc anh
    Càng  vắng, càng yên tĩnh để ôn thi.
    Yên tâm trú ngụ ở đây đi. Không chừng khối kẻ muốn kéo ra mà chẳng biết phải làm thế nào...
    Rảnh thì chỉ cho chúng với....
    Hừ... hừ... lạnh quá
    ĐẦU TUẦN VUI VẺ
    • Hoàng Thanh Trang
      Xin lỗi cậu nhé, nếu cậu không nói thì tớ cứ tưởng ai đó chọc tức tớ nên tớ mới xù lông Nhím như thế. Hì, cậu thông cảm, tớ cứ quen đề phòng thế để mình đỡ bị tổn thương cậu ạ. Vì cứ nghĩ nếu người không thân với mình thì không thể đùa như thế được. Tại cậu dùng hai nick đấy nhá, nên tớ chả bít đâu mà lần. Hy vọng là trưa nay cậu ăn ngon, ngủ yên, không ấm ức vì cái còm reply của tớ nhé! Cấm được giận tớ đấy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét