My music

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

NGÀY NẮNG

Nắng buông trên vai
một mình xuống phố
Biết chiều ở trọ
trong ngày thế gian....

Nắng chi nắng thế
còn đâu dịu dàng
Người đâu vắng thế
nghe lòng hoang mang.

Thì thôi xin rủ
một bờ mi ngoan
cho chiều bớt nặng
tháng năm cơ hàn.

Cứ như là đợi
Một ngày không tên
Cứ như là chết
trên khóe môi mềm.

Một mình xuống phố
Nắng và nắng thôi
Ta ôm vai đợi
Hết mùa đơn côi.

Này, mùa đã cũ
Này, tình đã xa
Này, niềm đã nhớ
Thêm một ngày qua....

Bẻ niềm xót xa
Ta ngồi với gió
Dẫu sao cũng đỡ
Một và bơ vơ.....
TỪ BỎ

Em bắt đầu chán những buổi chiều không anh
bởi em không quen cô đơn lâu đến thế
Giọt nước mắt lặng lẽ
đã bôi kín lên ngày.

Cho em xin một vé đến ngày mai
Vé thương gia, vé hạng nhất
hay chỉ là một chuyến tàu đơn sơ ì ạch
Chỉ cần lăn bánh khỏi chiều nay.

Bởi kỷ niệm trên tay
em sắp vỡ thành nghìn mảnh
Như đóa bồ công anh
bung nở phía chân đồi.

Em đã chán nếm vị mặn trên môi
và tự lau khô mỗi khi trời trở gió
Cái nhìn anh không chịu rời khung cửa
và hơi ấm anh vẫn ủ trên tóc em này.

Em đã kể anh nghe chưa về thứ hạnh phúc đi vay?
Bẽ bàng lắm cái ôm không đủ gọi nồng nàn trên tầng cao lộng gió
Để yêu thương anh, em cất đầy ngăn tủ
mà chìa khóa trên tay, mở sẵn tự bao giờ.

Em chưa kể với anh về ngày hôm qua
đi qua em như thế nào anh nhỉ?
Em đọc ngược tờ báo mỗi sáng chúng mình hay giành nhau phần ý nghĩ
Em đã vẽ buổi chiều bằng cây cọ màu nâu, rất tệ
Bò lê đến cuối ngày để tận hưởng nụ cười đêm.

Cuối cùng thì mặt trời của ngày mới cũng lên
và em không chờ anh gọi thêm lần nữa
Em tự mình mở toang cánh cửa
bước chân lên chuyến tàu
mà người song hành không nhất thiết phải là ANH.
Người ta bảo thế giới này phẳng lắm
Đến tình yêu cũng không thể quá nhiều
Và nỗi nhớ cứ trôi dần như thể
Khuôn mặt cười hềnh hệch bám vào rêu. 

Nên chia tay đâu có gì phải khóc
Cứ hét lên vài tiếng để xoa lòng
Thế giới không nhau đâu cần khó nhọc
Khi mỗi ngày thêm vài kẻ cô đơn.

Thôi nhau ạ, từ nay xin đừng ngỏ
Lời yêu thương chất đống ở hiên nhà
Và nỗi đau xin đừng hồn nhiên khóc
Chưa thôi nôi bấm nút đã nhạt nhoà.

Buổi sáng nay, em thấy trời thẳng đứng
Bên ly cafe nghiêng thế kỷ hẹn hò....