Gió cứ thổi từ đâu về chật lối
Cuốn hút giờ môi mắt ấy giao nhau
Bờ hạnh ngộ khép riêng chiều mỏi mệt
Tha hương buồn từ bữa đó thôi đau.
Vườn Xưa ngỏ những lối mòn định mệnh
Bỏ mặc chiều hoan hỉ với cỏ cây
Lá ngưng thở bên lưng ngày chống chếnh
Sóng ngực trần thấp thỏm những mê say.
Thôi mưa ạ, còn gọi buồn chi nữa
Lát gạch chiều buông thả với hoàng hôn
Cỗ xe* quá khứ không chất đầy giọt nhớ
Gáo nước** nhìn nhau san sẻ giận hờn.
Một bữa về ngây mặt đứng nhìn trăng
Trăng đã náu ở bên kia lời hẹn
Đường vẫn thế mà đêm ngồi khóc lén
Sông chan mưa hắt bóng phía không người.
Cuối cùng lời hò hẹn ấy cũng rơi?
Thấp thoáng nghe dòng sông ai tự hát
Đôi vai mỏng cõng chiều bội bạc
Vừa vặn ngày ân ái bỏ nhau đi…..
*, **: hình ảnh Vườn Xưa
Trăng đã náu ở bên kia lời hẹn
Đường vẫn thế mà đêm ngồi khóc lén
Sông chan mưa hắt bóng phía không người.
Tôi vẫn thường bị ám ảnh bởi những câu thơ của bạn ,đang buồn tôi đã đọc đi đọc lại mấy lần bài thơ này và cảm thấy chạnh lòng nghĩ đến phận mình : cũng đang tha phương lưu lạc ,đến giấc mơ cũng vật vã khóc cười ,đến những hội ngộ và chia tay trong cuộc đời này đều đã nếm trải ,vẫn tự vỗ ngực mình là đàn ông từng trải ,mình mạnh mẽ can đảm lắm ,vậy mà vẫn chạnh lòng buồn khi nghe đài báo gió mùa đông bắc về ,sài gòn có những cơn mưa chiều aod ạt chút xuống rồi tạnh ngay ,tôi thấy thật nhớ Bắc ,và cũng thương cho cánh chim yếu ớt trong cơn mưa chiều Sài Gòn .....
chúc bạn bình an và nhiều niềm vui ....
Gót trần đêm ấy bơ vơ
Lặn chiều buộc tiếng ru thơ vào lòng
Ru ta một tiếng rao buồn
Cho ngày rất vắng mảnh hồn lang thang
Mượn ngày dở dở ương ương
Cho ngày mắt ướt hồn nhiên qua rồi…
Với mẹ , muôn mối bồi hồi
Dẫu khôn lớn vẫn khát lời mẹ ru
Đêm nghe hò hẹn dưới mưa
Rưng rưng nỗi nhớ những mùa có nhau…
Lửa lòng bớt lạnh từ đâu?
Sao im ỉm giữa bể dâu cuộc đời?
Ai mang vui đến trong tôi
Sao không chờ đợi đôi lời gửi trao
Cũng đành vỡ một miền nhau
Còn chi vương vấn cho nhàu con tim
Lang thang năm tháng đi tìm
Lá Diêu bông vẫn im lìm nơi đâu?
Dật dờ muôn nẻo thấp cao
Với tay hái một vì sao tặng Người!
Để ta thèm hoan lạc tựa cỏ cây
Không cô đơn cũng chẳng ngày chống chếnh
Thoả sức mình chìm đắm những mê say!
Đệ xin bái phục sư mẫu về cả chất và lượng của thơ Trang!
Khóc thật to cho biển cuồn cuộn sóng
Lén làm chi cho đôi mắt hoen sầu
trước khi zề, chúc mẹ con nhà Cáo luôn vui vẻ- nhen!
Vườn Xưa ngỏ những lối mòn định mệnh Bỏ mặc chiều hoan hỉ với cỏ cây Lá ngưng thở bên lưng ngày chống chếnh Sóng ngực trần thấp thỏm những mê say.
...
Đường vẫn thế mà đêm ngồi khóc lén Sông chan mưa hắt bóng phía không người.
hehe, đêm hôm ngồi khóc lén, lại không người mà ko sợ ma à. Về đi kẻo ướt hết bây giờ ( dù sao bài cũng hơi dụng công , chê tí, té lẹ )
Ngày vui !
Thi chưa em? em nói tháng 8 thi mà anh ko nhớ ngày nào em thi, chắc là do tuổi tác rồi...