Tôi đã
biết tình yêu làm con người ta hạnh phúc đến thế nào, cũng đã biết tình
yêu làm ta đau khổ đến thế nào. Tôi đã chết lặng một thời gian với mối
tình đầu của mình và không hề nghĩ đến một ngày trái tim tôi lại khao
khát, bấn loạn như thế. Cho đến ngày tôi gặp anh.....Nhưng số phận đã
khép lại, chúng tôi mãi mãi chỉ như hai đường thẳng song song không thể
gặp nhau ở một giao điểm nào đó. Giờ mọi thứ đã chỉ còn là kỷ niệm, tôi
chắc anh cũng như tôi, sẽ sống với kỷ niệm ít ỏi mà chúng tôi đã có với
nhau...
Hy vọng những gì tôi đã viết sẽ là những điều còn lại với anh. Vòng tròn định mệnh từ một bài thơ....
anh ạ
Khi bàn tay cố tình vấp ngã
Lật mặt nào cũng năm ngón...dửng dưng....
Gói sương mù bung hạt mầm khó nhọc
Tay hoang vu chín thẫm giấc mơ đời.
Mùa đông tan rồi giấc phố cô liêu
Như em vẫn lẻ loi sau cánh cửa anh vừa khoá
Lá trút mùa lăn chiều thành sỏi đá
Khuất những muộn phiền giấc cỏ úa đời nhau...
Gió cứ vờn cuống quýt nửa chiêm bao
Chia chác băn khoăn, đổi trao ngày hờn dỗi
Khoảng cách đêm nay lệch nghiêng mùa bão nổi
Mảnh trăng buồn cứ khấp khểnh giêng hai.
Hy vọng những gì tôi đã viết sẽ là những điều còn lại với anh. Vòng tròn định mệnh từ một bài thơ....
CHIA TAY ANH NHÉ!
Em có làm anh đau không?
Khi nỗi nhớ hình như không còn nữa
Chiều ngã vào đêm bản nhạc buồn vơi nửa
Gió xiết mình u uất trầm luân
Khi nỗi nhớ hình như không còn nữa
Chiều ngã vào đêm bản nhạc buồn vơi nửa
Gió xiết mình u uất trầm luân
Em có làm anh đau không?
Khi trái tim muốn nói lời từ biệt
Cọng cỏ khô mơn man bờ vai khuyếtNhói vào nhau, ánh mắt ấy...không lời....
Khi trái tim muốn nói lời từ biệt
Cọng cỏ khô mơn man bờ vai khuyếtNhói vào nhau, ánh mắt ấy...không lời....
Có lẽ chúng mình chia tay thôi
Dẫu hoàng hôn cố níu ngày ở lại
Giọt sương khuya vấp vào tim tê tái
Gió hao gầy, trăng khuyết mặt trong nhau....
Dẫu hoàng hôn cố níu ngày ở lại
Giọt sương khuya vấp vào tim tê tái
Gió hao gầy, trăng khuyết mặt trong nhau....
Lời hò hẹn nào trắng xóa niềm đau
Tan vào em
Tan vào anh
hồi sinh từng thế kỷ
Anh đã ở trong em, nơi ngọn nguồn suy nghĩ
Giờ trắng tay....rưng rưng bóng mưa ngồi....
Có lẽ chúng mình chia tay thôi....Tan vào em
Tan vào anh
hồi sinh từng thế kỷ
Anh đã ở trong em, nơi ngọn nguồn suy nghĩ
Giờ trắng tay....rưng rưng bóng mưa ngồi....
anh ạ
Khi bàn tay cố tình vấp ngã
Lật mặt nào cũng năm ngón...dửng dưng....
Dẫu yêu đến bao nhiêu, dẫu đã từng....
Cũng đành để dấu lặng nơi tim mình yên ổn
Anh về đi....
để sóng kia đừng gợn
Đang ầm ào trong đáy mắt mờ sương.....
Cũng đành để dấu lặng nơi tim mình yên ổn
Anh về đi....
để sóng kia đừng gợn
Đang ầm ào trong đáy mắt mờ sương.....
ĐỪNG ĐI QUA EM...
Gói sương mù bung hạt mầm khó nhọc
Tay hoang vu chín thẫm giấc mơ đời.
Anh đừng thôi nhớ em
khi bản giao hưởng tình yêu đang réo rắt
giữa một trời thác đổ
Valentine - hoa hồng và nước mắt
Mùa thiên di ru mây bạc nắng chiều....
khi bản giao hưởng tình yêu đang réo rắt
giữa một trời thác đổ
Valentine - hoa hồng và nước mắt
Mùa thiên di ru mây bạc nắng chiều....
Như em vẫn lẻ loi sau cánh cửa anh vừa khoá
Lá trút mùa lăn chiều thành sỏi đá
Khuất những muộn phiền giấc cỏ úa đời nhau...
Gió cứ vờn cuống quýt nửa chiêm bao
Chia chác băn khoăn, đổi trao ngày hờn dỗi
Khoảng cách đêm nay lệch nghiêng mùa bão nổi
Mảnh trăng buồn cứ khấp khểnh giêng hai.
Loang ánh nhìn dạn dĩ đã tàn phai
Em nhúng mồ hôi xuống trái tim mình mặn đắng
Anh đừng vội vàng đi qua em
như màn đêm kia cố rướn mình phẳng lặngĐể hoang mê không luống tuổi xuân thì....
Em nhúng mồ hôi xuống trái tim mình mặn đắng
Anh đừng vội vàng đi qua em
như màn đêm kia cố rướn mình phẳng lặngĐể hoang mê không luống tuổi xuân thì....
MÙA YÊU
Đã có những nỗi buồn định vị trong câu thơ
nghèn nghẹn đêm.
Chuyến xe cuối cùng không em.
Không anh.
Khép chặt môi mình
đêm lật ngược niềm đau.
Ở những phía không nhau
dòng sông ấy đã từng trôi
nghiêng rực mùa hoa cải.
Xõa những chiều
vương vãi
ngàn xưa....
Phố lát mùa
dịch chuyển cánh buồm nâu.
Đi về phía Mặt Trời
thấy đêm thai nghén bình minh
loang những miền cỏ dại
Dấu xưa hóa thạch gác mùa thiên di
sóng cựa bờ mê mải
Hoàng hôn phác họa mình
thôi khuyết một mùa yêu.
nghèn nghẹn đêm.
Chuyến xe cuối cùng không em.
Không anh.
Khép chặt môi mình
đêm lật ngược niềm đau.
Ở những phía không nhau
dòng sông ấy đã từng trôi
nghiêng rực mùa hoa cải.
Xõa những chiều
vương vãi
ngàn xưa....
Đã có những ngón tay thở dài
đan kín một trời mưa
Mùa thu đi qua tựa chiều hoang trút lá
Đôi mắt đủ trắng đen vuông đời tất tả
đan kín một trời mưa
Mùa thu đi qua tựa chiều hoang trút lá
Đôi mắt đủ trắng đen vuông đời tất tả
Phố lát mùa
dịch chuyển cánh buồm nâu.
Đã có những lối mòn kết tủa ở trong nhau
Đêm châm lửa cho riêng mình sám hối
Ký tự hoang mang
buông neo vào bản lề
số phận em
chật chội
Trải nghiệm gom mình thành dòng chảy nhân sinh.
Đêm châm lửa cho riêng mình sám hối
Ký tự hoang mang
buông neo vào bản lề
số phận em
chật chội
Trải nghiệm gom mình thành dòng chảy nhân sinh.
Truyền thuyết năm nào
về chiếc giày thủy tinh
đủ để câu thơ em
ghim chiều thành ký ức
Đêm cong mình nguyệt thực
Anh ngược mùa bung hạt giống yêu thương.
về chiếc giày thủy tinh
đủ để câu thơ em
ghim chiều thành ký ức
Đêm cong mình nguyệt thực
Anh ngược mùa bung hạt giống yêu thương.
thấy đêm thai nghén bình minh
loang những miền cỏ dại
Dấu xưa hóa thạch gác mùa thiên di
sóng cựa bờ mê mải
Hoàng hôn phác họa mình
thôi khuyết một mùa yêu.
Dẫu yêu đến bao nhiêu, dẫu đã từng.... Cũng đành để dấu lặng nơi tim mình yên ổn Anh về đi.... để sóng kia đừng gợn Đang ầm ào trong đáy mắt mờ sương.....
Chúc chị sẽ thật sự bình ổn và luôn xinh tươi, vui và cười nhiều lên nhé chị!
Chia tay :
..."Dẫu yêu đến bao nhiêu, dẫu đã từng.... Cũng đành để dấu lặng nơi tim mình yên ổn Anh về đi.... để sóng kia đừng gợn Đang ầm ào trong đáy mắt mờ sương....."
Đang cố gắng quên?
..."Anh đừng vội vàng đi qua em như màn đêm kia cố rướn mình phẳng lặng Để hoang mê không luống tuổi xuân thì...."
Dư âm và cảm nhận???
..."Hoàng hôn phác họa mình thôi khuyết một mùa yêu."
Ngưỡng mộ bạn! Cường độ viết và thơ rất hay!
HTT à!
Công nhận là DOMON bình thơ của HTT hay thật!
Chắc hai chị em đã tâm sự với nhau nhiều và rất chi là hiểu nhau, đúng ko?
Giá mà …
… mình cũng …
được như vậy
Tại anh đọc mấy bài thơ của em ban đầu thấy rất hay, rất tình (!!!) nhưng sau khi đọc xong mới thấy có gì đó không ổn: sao đã "Chia tay anh nhé" lại còn "Đừng đi qua em" sau lại nghĩ đến "mùa yêu" nữa nên (???) thôi mà ...
Em có làm anh đau không? Khi nỗi nhớ hình như không còn nữa
liệu có thật được thế không? nó cũng chỉ là "hình như" thôi chị nhỉ? tất cả có thế nào thì cuối cùng vẫn là
Anh về đi.... để sóng kia đừng gợn Đang ầm ào trong đáy mắt mờ sương.....
đấy. dù mặt nước có phẳng lặng bao nhiêu, thì dưới đó vẫn có sóng, người ta gọi là sóng ngầm.
Anh đừng thôi nhớ em khi bản giao hưởng tình yêu đang réo rắt
nó thực sự đối lập. nhưng em nghĩ đó mới là những điều chân thật của trái tim, nhưng sẽ chỉ tự mình biết thôi. vì cuộc sống còn có những sợi dây ràng buộc khác... chẳng có ai tự do sống tthực sự cảm xúc riêng mình chị nhỉ?
à! em hổng có thức khuya đâu chị. em không để ý đến thời gian nên cứ kệ nó mặc định là bao nhiu giờ thì kệ, cứ post lên thui. hi...!
Về thương cả những rách rời
Mới hay sóng vẫn bên đời xô nhau
Khi lòng phơi chín niềm đau
Khẽ nhau hong một chút màu còn tươi
Hãy để cho ký ức là hoa để thi thoảng nhớ về nở khẽ một nụ cười ... mà vui
Đừng buồn !
Liệu có yên ổn nổi không bạn? hay chỉ là tạm thời thôi, rồi có lúc lại vỡ òa khắc khoải.
Mình đã vào blog của bạn và đọc rất nhiều, thấy hay và thấy thích, còn hôm nay cho mình tự nhủ lòng bằng chính bài thơ của bạn "Chia tay anh nhé". Cảm ơn bạn và mong bạn đừng bắt đầu lại với quá khứ nữa nhé, đau và đau lắm.
Chúc bạn mọi điều tốt lành
Nhật thực hay chỉ là giấc mơ?
Khi ta cạn chén trùng phùng
Thế kỷ dằng dặc trăm năm, bỗng như chợp mắt
Đến chiếu chăn cũng phải ngỡ ngàng
Chợt sững lại, dòng sông biệt tích
Có một vòng xoáy tự lòng sông
Cuộn ta về phía thâm u, hay cồn cào sa mạc
Bơ vơ mắc cạn giữa dòng
Phải trăm năm nhật thực mới trở về
Côi cút hoa quỳnh, vầng trăng hao khuyết
Chỉ có tiếng gió rì rào tiễn biệt
Nhật thực đã xa, trăm năm mới trở về...
SG709