Người đàn ông
Tựa lưng vào chiều
Sợi khói loang những gam màu hoang phế
Nguây nguẩy trát vào bức tường mình
rong rêu. Như thể
cái thờ ơ đã quá tuổi xuân thì.
Tựa lưng vào chiều
Sợi khói loang những gam màu hoang phế
Nguây nguẩy trát vào bức tường mình
rong rêu. Như thể
cái thờ ơ đã quá tuổi xuân thì.
Đi nhặt trái hồ đào
Gom chiều vào đáy mắt
Lạ những ánh nhìn cứ chểnh mảng buộc lưng.
Người đàn ông
Vẽ nàng trinh nữ
Định hình đôi mắt màu nhung đắm chìm nơi cửa bể
Định hình làn môi cong chín chiều hây hẩy
Định hình trái tim - nơi lồng ngực tràn căng những dòng thác đổ
Đình hình đôi chân dài bén nhụy xanh non.
Bản phác thảo vừa xong
Lại lênh loáng đôi mắt đầy hoàng hôn
đăm chiêu người thiếu phụ
Đôi môi mềm. Chất chứa
mặn rưng rưng....
Đã quá mùa hoa gạo trổ bông
Bản phác thảo dở dang
những gam màu loang lổ
Khuôn mặt người thiếu phụ
cứ thản nhiên rạng rỡ
Khi cây cọ đưa màu
dịch chuyển vào đêm.
Trinh nữ cũng không thể làm ta quên người thiếu phụ ta yêu!
có khi nào người đàn ông đó sẽ rất đau khổ, giằng xé giữa cái còn, cái mất không chị?
Nhưng dù sao thơ vẫn là thơ, có điều anh thấy em đã ổn hơn mà thơ em vẫn hay đấy Trang ạ!
Trong đó không khí Tết thế nào em?