My music

Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

ANH NÀY, CÓ THỂ HÔN EM BÂY GIỜ KHÔNG?


Lan man cho một buổi chiều rất vắng.

Yêu em, đơn giản lắm vì anh sẽ chẳng phải mất thời gian để tán tỉnh em bằng những lời đường mật của một người đàn ông từng trải hay sự ngô nghê của một chàng thanh niên mười tám đâu. Anh cứ ngồi yên một chỗ bên ly cà phê vừa vơi đi một nửa, mắt dán chặt vào màn hình laptop hoặc chiếc điện thoại chẳng hạn, em sẽ đến bên anh, đủ quyến rũ để anh ngẩng đầu lên nhìn em và nói “ Buổi chiều nay thật lạ”.

Yêu em, đơn giản lắm vì ngoài kia phố có giăng mắc nỗi buồn ngập kín cả hoàng hôn, trên gương mặt em, ánh nhìn vẫn đầy nắng tinh nghịch. Em sẽ rủ rỉ với anh về một vài bâng quơ, một vài triết lý dở hơi mà em đọc để tỏ ra mình sâu sắc với anh, để cuốn anh vào thế giới của riêng em, đầy lãng mạn, đầy hoài nghi, đầy mặc cảm cho những mất mát trong quá khứ nhưng cũng đầy màu sắc bởi dường như tâm hồn em là thứ rất mơ hồ và gợi cảm với những người đàn ông ưa khám phá như anh.

Yêu em, đơn giản lắm vì anh không cần hò hẹn, đón đưa. Chỉ cần cái lưng lửng nắng vừa tan, anh bỗng thèm một người ngồi lắng nghe, em sẽ có mặt để đẩy đưa câu chuyện, để anh thấy mình sôi nổi như một chàng trai vừa mới bước sang tuổi 30 sang trọng và lịch lãm. Em sẽ cố tình nhìn sâu vào mắt anh để anh biết anh đã làm cho ngày của em bớt chênh vênh, dẫu dốc ngược cả ly cà phê vào đáy mắt, em vẫn biết là thời khắc ấy anh trôi về riêng em thôi.

Yêu em, đơn giản lắm vì anh sẽ không phải gồng mình lên để chiều chuộng những sở thích rất dở hơi mà bất cứ người đàn bà khi yêu nào cũng có. Ấy là những tin nhắn, những cuộc điện thoại, những ánh nhìn vồ vập hay phải – có – nhau – trong – những – lúc – ta – cần – nhau – nhất. Anh chẳng cần thế đâu, cứ xa xôi thế để em có cơ hội mong nhớ, để em biết chờ đợi hóa ra cũng là một gia vị rất hiếm của tình yêu. Em dẫu có đớn đau với niềm riêng của mình, dẫu có như hóa điên nếu không có bờ vai anh để tựa….cũng sẽ ngoan ngoãn chui vào một góc để ngồi tỉ mẩn xâu lại chuỗi ngày yêu thương, để bóc từng lớp trong tâm thức mình mà cảm, mà hiểu mà tự mình se lại vết thương. Cũng bởi em hiểu, anh không là người phải chịu trách nhiệm về những tổn thương trong cuộc sống riêng em.

Yêu em, đơn giản lắm vì anh sẽ không phải khó chịu với những cuộc điện thoại lúc nửa đêm, có thể gây nỗi phiền toái không đáng có cho những riêng tư mà anh cần phải trân trọng. Dẫu với em, từng đêm nước mắt ngược lòng, dẫu với em, từng đêm khao khát anh đến nhường ấy, dẫu với em, từng đêm là đôi mắt thăm thẳm ưu phiền….em cũng sẽ biết cách vỗ về mình trong vẻ cam chịu của một người đàn bà không còn trẻ. Em chỉ có thể sáng đèn online để nhắc nhở anh đừng làm việc quá khuya, đừng đi ngủ quá muộn, thế thôi, đủ để nỗi nhớ em có nơi chốn đi về.

Yêu em, đơn giản lắm vì anh sẽ không bao giờ nhìn thấy bộ dạng xộc xệch của em sau khi em rời công sở, em vội vàng trong những công việc không tên hay vẻ mặt thất thần của em mỗi lúc chăm sóc con ốm. Anh sẽ chỉ nhìn thấy em dịu dàng, hiền ngoan trong bộ đầm quyến rũ, ánh mắt kẻ chì eyeline sâu thẳm, đôi môi căng mọng vệt son hồng….và sự đắm đuối của em trong mỗi ngôn từ em đã học thuộc cả ngàn lần để nói với anh.

Yêu em, đơn giản lắm vì anh sẽ không bao giờ phải dẫn em đi shopping để mua những món đồ xa xỉ như bất cứ người tình nào đã đi qua đời anh. Bởi em không bao giờ đánh đồng sự ưu ái về vật chất tỉ lệ thuận với nồng độ của cảm xúc. Hạnh phúc đơn giản chỉ là cái nắm tay anh xiết chặt em lúc băng qua đường, là cái nhìn anh đầy xót xa khi đôi mắt em ầng ậc nước đăm chiêu về mình, là cái ôm đầy dịu dàng và ấm áp khi anh muốn ngăn em đừng nói lời chia xa….Chỉ bấy nhiêu thôi, tâm hồn em đã dịu lắm rồi, đầy thương yêu lắm rồi.

Yêu em, đơn giản lắm vì em đã từng đi qua một vài nỗi đau, đến tận cùng của sự mất mát nên biết cách trân trọng và nâng niu những gì mình đang có. Bởi em hiểu yêu thương không phải là điều dễ dàng và yêu anh cũng không phải là điều dễ dàng…..

Nên anh này, có thể hôn em bây giờ, thật nồng nàn, thật sâu không?

YÊU


  1. Nhớ anh vỡ buổi hoàng hôn
    Hắt đêm ra một nhúm buồn. Rồi tan.

    Rõ là em của muộn màng
    Rõ là anh của buổi ngan ngát chiều.

    Gỡ lòng giữ lại từ yêu
    Heo may về ngủ cưỡng chiều mà hôn.

    Này ơi, anh của giận hờn
    Bữa nay gió mở toang hồn trinh nguyên.

    Có yêu em của muộn phiền
    Thì dang rộng cánh đồng, miền ái ân.

    Em đang đứng với tần ngần
    Đợi anh chạm. Đợi nồng nàn một em.

CHIỀU ĐIÊN NHƯ CHIỀU


(Viết trước cơn bão)

Thôi về đi
Chiều đã rũ
sau lưng áo mỏng
Biết chẳng thể buồn thêm.

Cất công nắn cho mềm
tảng băng cuối mùa đánh mất
Cầm trên tay sự thật
mà khóc cười, mà điên.

Mắt môi vẫn hiền
Vòng tay vẫn ấm
Chỉ lòng mình không rộng
Và đời mình không may.

Không ăn ớt mà cay
Đốt ái ân thành lửa
Tim mình không dao cứa
Mà vệt bầm lênh loang....

Ném lại chiều dối gian
Ta cầm tay mình hát
Cắn môi mình rất nhạt
Nước mắt của ta đâu?

Thôi chẳng thể vì nhau
Ta vì ta mà khóc...

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

....

Có những nỗi đau mãi chẳng liền da, có những nỗi buồn thăm thẳm đến tận cùng. Đã cố gắng đến tận cùng của yêu thương, đã tột độ của niềm nhớ, để rồi vỡ vụn như mùa qua. Không chối bỏ, không bóng bẩy và càng không dám xưng tội với lòng mình, ta để vết xước ấy ngày càng lan rộng, để mỗi đêm, hai con mắt cứ ráo hoảnh không khép lại cho tròn đêm.
Lòng lúc nào cũng trĩu xuống đời một câu hỏi vì sao? vì sao người lại buông thả cảm xúc của mình với nhiều ẩn ức thế?

Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

TRỞ VỀ DÒNG SÔNG TUỔI THƠ



Chiều nay, khi nghe ca khúc “Trở về dòng sông tuổi thơ” của nhạc sĩ Hoàng Hiệp trong bài tập của lớp tập huấn MC, em đã lặng người đi để cảm nhận, để đằm mình vào ca khúc ấy. Bài hát từng giây, từng phút đưa em trở lại với dòng sông quê mình, với tuổi thơ của mình, với những kỷ niệm một thời chất ngất những yêu thương.
Tuổi thơ em là những ngày lang thang ngoài hiên nhà bởi trẻ con khu phố chẳng biết đi chơi đâu khi bố mẹ đi làm. Đi chơi quanh quẩn với cây cỏ, với lá hoa, thế nên lớn lên em cũng hiền như cỏ anh nhỉ? Em nhớ nhà em cách sông cũng khoảng một cây số, mỗi lần nước ngập trắng đường, em thường theo đám bạn ra xem người ta vớt gỗ. Mấy đứa bạn em nhà ở sát bờ sông, cứ khi nào nước ngập thì chúng ra thuyền ở, hồi đó em chẳng biết gì, cứ bảo chúng nó sướng.
Rồi khi em lớn lên, khi trái tim em biết yêu, chúng ta thường ngồi rất lâu ở dưới cây cầu, có khi em bối rối vặt hết đám cỏ dưới chân mình để đỡ run khi lần đầu tiên biết yêu là gì. Dòng sông ấy đã chứng kiến những cuộc hò hẹn của chúng mình, em đã thảng thốt gọi tên anh hàng ngàn lần lúc chia xa….để rồi hôm nay nhìn lại, mình cũng đã không còn tuổi để trở về với dòng sông ấy nữa rồi…
“Sông cũng như người ấy, có khi vui buồn, có khi hờn ghen”…..nhưng dòng sông vẫn thế, vẫn thủy chung và chờ đợi….chỉ chúng mình là không thế phải không anh? Chúng mình cũng đã có đủ đầy cung bậc yêu thương, đủ đầy những hờn ghen và bối rối, nhưng cũng đầy sự ích kỷ trẻ con để giờ đây, mọi cảm xúc ấy đã qua đi không trở lại bao giờ….
Và em ngồi đây, bên dòng sông Sài Gòn đầy nắng và gió, trải nghiệm của những năm tháng qua đã bào mòn đi biết bao kỷ niệm, vẫn thèm lắm một lần được trở về dòng sông tuổi thơ ấy, được đằm mình trong những câu hát ru năm nào, để sông đón em với trái tim nhẹ nhàng, bao dung, để em mãi trọn vẹn là em thôi, giản đơn và thanh khiết như ngày nào bên anh và …. để quên đi những bộn bề, những bon chen, đố kỵ của cuộc đời.
Và anh, có khi nào trong tiềm thức, dòng sông ấy trở về bên anh dù chỉ vài giây phút hiếm hoi anh sống chậm lại với cuộc đời này? 


Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

TẬP YÊU MÌNH ĐI, DẾ NHÉ.

 
                                          
Mấy hôm nay tâm trạng mình không ổn lắm. Mình từng nghĩ mình luôn biết cách làm chủ cảm xúc của mình, ít bị chi phối bởi người khác nhưng hóa ra đó chỉ là cái vỏ bọc gai góc bên trong con người vốn rất nhiều cảm xúc như mình.
Mình đã khóc khi đọc những dòng tin ấy, nó làm mình cảm thấy tủi thân ghê gớm vì sau tất cả những cố gắng của mình, hóa ra mọi thứ lại nhẹ bẫng đến thế....
Hôm nay đọc được bài viết " Phụ nữ khôn ngoan cần biết cách yêu mình" của Trang Hạ mình bỗng giật mình bởi tại sao mình lại phải buồn đến thế trong khi lẽ ra mình phải được nhận yêu thương nhiều hơn?
Thay vì ngồi chờ người khác yêu mình thì mình hãy yêu bản thân mình, yêu cảm xúc của mình và biết nâng niu từng cảm xúc của cuộc sống này. "Hãy mở cửa để nâng niu cảm xúc", mình nhé vì mình cần phải như thế, bởi cuộc đời ngắn ngủi lắm.....và bởi mình xứng đáng được nhận yêu thương mà.

Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

NGÀY RẤT NẮNG

                                                            Em của một ngày rất nắng.



Cỏ mượt như nhung và môi anh mềm hơn Cỏ. Em nghe lòng mình lắng dịu hơn mỗi lúc cô đơn. Chiều nay gió, nắng quyện bờ vai mỏng. Em ngửa mặt lên với trời, với đất, với vòng tay anh khẽ chạm để gọi bình yên về.

Cỏ đơn sơ và dịu dàng như ánh mắt anh nhìn em đăm đắm, khẽ nở trên môi nụ hoa hàm tiếu lúc hoàng hôn. Gió ngưng thở trước lời yêu anh thì thầm trong em.

Cỏ quyến luyến bước chân em, Cỏ vờn mái tóc em bịn rịn giọt mồ hôi vội vã.  Em chưa bao giờ nghe Cỏ hát ngu ngơ về một tình yêu trắc trở, chỉ nghe giọng hát anh ẩn ức và bấn loạn. Em thả mình rưng rưng trước Cỏ, chiều ngưng đọng rót mật vào tim.

Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

NGÀY RẤT MƯA....

 
Nàng thẫn thờ ra ngoài phía hành lang của tòa nhà nơi nàng đang làm việc. Có chút gì đang đè nặng lên trái tim nàng mỗi lúc nàng nhớ đến anh. Nàng nhìn vô định ra phía xa kia, nơi chỉ có những tòa nhà cao tầng đang thi công dang dở, cũng lem nhem, cũng xù xì và thô kệch như cảm xúc của nàng lúc này vậy. 
Nàng cứ tự hỏi nàng đang cần gì cho cuộc đời nàng tươi mới hơn là những giây phút trống hoác trong tâm hồn mình hoặc những cảm xúc xưa cũ, rối bời và lộn xộn đang vơ vẩn trong tâm trí nàng? 
Nàng không trả lời được hay đúng hơn là nàng không thể trả lời. Nàng không dám bước ra ngoài cái ngưỡng đã sắp đặt cho một người đàn bà mẫu mực, nàng không muốn bị đánh giá, bị suy xét cả về dư luận và lương tâm. 
Thế nhưng cái thế giới chật hẹp mà nàng cố rào công xây dựng lại đang trở thành  cái áo quá chật với nàng. Nàng loay hoay tìm cách co cụm lại để phía nào trong cuộc đời nàng cũng kín gió nhưng phía bên kia tâm hồn nàng lại cứ trực chờ toang ra những cảm xúc vốn đã ắp đầy trong trái tim đa cảm của nàng. 
Nàng lại một lần nữa phải chối từ  những mảnh ghép ít ỏi của một vài người đàn ông hào phóng dành cho nàng, an ủi trái tim nàng bởi nàng thừa hiểu đó cũng chỉ là những cảm xúc dư thừa mà họ kín đáo lấy bớt của gia đình họ mà thôi. 
Nàng đủ thông minh và kiêu kỳ để không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì ở người khác, có khi điều đó trở nên thứ kiêu ngạo thái quá làm tổn thương một ai đó bởi đàn ông thường muốn người phụ nữ của mình nên yếu đuối và đòi hỏi sự che chở hay nói cách khác là họ muốn người phụ nữ họ yêu cần họ. Nàng thì cứ dửng dưng đến cháy lòng khi nàng rất ít nói lời yêu thương bởi với nàng  đó là những cảm xúc vô giá mà nàng phải có trách nhiệm để nâng niu và giữ cho riêng mình.
Nàng không còn trẻ, sự trải nghiệm tuổi 30 làm cho nàng đẹp mặn mà hơn, đàn bà hơn trong mỗi ánh nhìn. Nàng không còn cảm thấy hụt hẫng khi ai đó không còn yêu nàng, sẵn sàng buông tay nếu nàng cảm nhận được sự thờ ơ của họ, sẵn sàng từ bỏ nếu điều ấy không thuộc về nàng nhưng cũng có thể giấu kín một tình yêu đến cuối cuộc đời mình. Nàng cứ mâu thuẫn như thế đấy, cứ muốn tình yêu thật đầy, thật đủ nhưng đôi khi lại cố gắng tìm cách chối từ.....bởi biết đâu nàng sẽ đánh mất những giá trị truyền thống nhất trong cuộc đời nàng khi bước ra ngoài thế giới kia. Vậy thôi, cứ để nàng yêu và sống như nàng vốn thế,  để những thiếu hụt trong trái tim nàng không làm nhói lòng anh mỗi lúc yêu thương quay về, anh nhé.

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

TỔN THƯƠNG - HTT

Bài thơ này đã cất thật kỹ bởi rất sợ đọc nó lại một lần nữa cũng như vấp lại những tổn thương ngày cũ...
Cũng không hiểu sao bài thơ này được rất nhiều bạn đọc và lưu giữ trên trang của mình, có thể ngôn ngữ còn giản đơn nhưng nó dễ chạm vào tim người đọc bằng sự chân thành và đồng cảm nhất bởi trong cuộc đời này, ai cũng đã có lần bị tổn thương như thế...
Hôm nay post lại như một lời an ủi xoa dịu trái tim mình. 
Đừng buồn nữa, tôi ơi, rồi mọi thứ sẽ qua thôi mà....

Chúng ta làm tn thương nhau
Bằng những lời - lẽ ra không nên có
Tưởng mong manh, nhẹ nhàng như cỏ
Lại vụng về thành vết xước trong nhau


Trái tim em lặng lẽ đớn đau
Trái tim anh hồ nghi mắc lỗi
Tình yêu ấy đã qua thời nông nổi 

Hơn một lần mình đã đắng cay.


Lời nói vuột khỏi bàn tay. 

Vỡ òa trong anh những yêu thương ngày cũ.
Nước mắt không rơi anh ru lòng tự nhủ.
Phút không phải mình - nào ai muốn thế đâu…


Nhưng hình như ta đã không còn thuộc về nhau
Ngay cả khi vô tình - anhcũng không bao giờ làm em đau như thế
Dù gắng gượng nhưng em vẫn không thể nào mạnh mẽ
Vết xước ở lòng - lại đau đáu nơi tim


Rồi có thể ngày mai, ngày kia anh sẽ lại đi tìm
Sự vẹn nguyên trong tình yêu ngày ấy
Những xúc cảm không nồng nàn đến vậy
Tổn thương mất rồi - có tha thứ được không?


Nỗi nhớ cựa mình nhưng nhức giữa đêm đông
Nước mắt trào dâng đến tận cùng hơi thở
Vòng tay anh cho nỗi buồn chia nửa
Khóa chặt tim mình…em ngờ vực…hoài nghi…

Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

NGÀY XANH XAO

 Thư tình: Tình đơn phương, Bạn trẻ - Cuộc sống, Thu tinh, yeu don phuong, tinh don phuong, tinh ban, tinh yeu, tam biet em, hanh phuc, gui em, yeu em, noi nho, truyen tinh yeu, bao, thu tinh yeu
Anh đi đi, cho trời đừng mưa trong mắt em. Phố đã cũ rồi và mùi hương anh cũng cũ, đừng vương lại nơi bờ môi em.....

Anh đi đi, dẫu con đường em đi vẫn gập ghềnh và xa xôi lắm, biết bến bờ nào là yêu thương...

Anh đi đi, dẫu bàn tay em lạnh lắm, bờ vai  gầy run run , dẫu nẻo heo may  không giấu nổi câu thề....

Anh đi đi, đừng vỗ về đêm lúc trời trở gió, đừng xoa dịu bước hanh hao của mùa dẫu nắng vẫn tê tái lắm mỗi lúc bình minh....

Anh đi đi, dẫu cuộc đời không là phép tính vô thường mà làm em đau đớn chia đi những chiều hụt hẫng ....

Anh đi đi, cho mảnh chiều trên sông trôi vô định dẫu gió chẳng biết gom lại cho mình thứ sót lại của tình yêu....

Anh đi đi, dẫu mặn nhạt môi em nụ hôn còn chưa xóa, dẫu nhớ nhung căm ắp mi buồn....

Anh đi đi....trả lại cho anh mùi Kenzo mê đắm suốt bốn mùa, nồng nàn từng xăng - ti - mét ...em....., dẫu mùi hương ấy rất quen mà lạ....

Anh đi đi, đừng quay lại dẫu mưa đang ngập lòng em ngày chớm hạ, 
đi đi anh....
đi đi.......

Mong manh như chiều...mong manh như em...

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

HÀ NỘI NGÀY KHÔNG ANH....


Nếu phải rời xa anh, Bạn trẻ - Cuộc sống, Chuyen tinh yeu, tinh yeu, xa anh, em yeu anh, buong tay, noi buon, noi dau, noi nho, nguoi xua, yeu em, niu keo, hanh phuc, chuc anh hanh phuc, truyen tinh yeu, tinh yeu giau kin


Chiều ngả xuống phố chút men say của Hà  Nội, cô lóng  ngóng đan nỗi chờ đợi lên mắt, vài sợi tóc mai buông lơi cũng làm cô loay hoay. Biết chắc anh đang ở gần cô lắm, trong không gian nhỏ hẹp của Hà Nội này thôi, cô vẫn cố hít hà mùi hương của người Hà Nội, biết đâu lẫn trong đó hơi thở của anh, của anh mà thôi.
Hà Nội mưa lất phất bay, dịu dàng len trong mắt cô giọt nước mắt đợi chờ, chắc anh cũng không hình dung nổi giây phút ấy nó kéo dài đến bao lâu khi cô cắn môi để kìm lại tiếng nấc trong mình.
Không phải lần đầu trở lại Hà Nội đâu, nhưng cái cảm giác gặp lại HN như gặp lại cố nhân làm cô bồi hồi không chịu được. Suốt dọc con đường đi đến hoàng hôn, cô đã nôn nao như người say nắng, nghe lâng lâng tiếng tích tắc giao mùa.
Những cuộc gặp với bạn bè cũ, những buổi họp đã cuốn cô đi, làm cô không còn thời gian cho anh nữa. Tin nhắn của anh dịu dàng đến nao lòng nhưng cô không cắt nổi cuộc nói chuyện rôm rả của đám bạn thân để gặp anh, và anh đã không cho cô thêm một cơ hội nữa. Cô không nghĩ là mọi thứ trở nên nghiêm trọng thế khi hàng chục cuộc gọi, tin nhắn của cô, anh không hề trả lời. Hà Nội trong cô bỗng trở nên tê tái quá.
Chiều nay kết thúc họp sớm, cô không đi ăn cùng đoàn, một mình xuống phố với cảm giác chống chếnh đến vô cùng. Cô nhắn tin cho anh, chắc là anh đọc được vì số máy của anh đã đổ chuông, nhưng vẫn là sự im lặng đến đáng sợ. Cô mặc chiếc đầm màu đỏ đi giữa phố đông, đôi mắt như màn sương chực khóc, nhiều người nhìn cô lạ lẫm và buông lời trêu chọc. Cái không khí se lạnh của buổi chiều tà làm cô nao lòng đến khó tả, cô cần một cái nắm tay nhẹ nhàng, hay đơn giản là một người đi bên cạnh cô thôi, để cô có thể thao thao bất tuyệt về HN ngày xưa của cô và nói về cảm xúc của cô ngày hôm nay khi trở lại HN bởi thật hiếm hoi cô mới có thời gian và tâm trạng như thế này.
Cô đi dọc Hồ Thiền Quang, lắng lòng mình để cảm nhận tình yêu với Hà Nội đang ngưng đọng trong bầu không khí đang thở. Đến khi mỏi chân, cô ngồi cạnh một bác người HN đang đi tập thể dục chiều. Cô cố tình hỏi bác ấy thật nhiều, nói với bác ấy thật nhiều để lấp đi khoảng trống đang ứ đầy trong cô, cái cảm giác cô đơn và tủi thân ghê gớm. Cô cũng chẳng muốn gọi cho ai đâu bởi mọi người đã dành cho cô một chút thời gian của những ngày trước rồi, cô không muốn làm phiền họ nữa.
Cô bước chân qua đường, mua vé vào công viên Thống Nhất, cũng không biết để làm gì nữa. Chiều muộn, gió lạnh từng đợt làm cô run lên. Cô chủ quan nên chỉ khoác hờ chiếc khăn voan lên người. Vào công viên, những bước chân chếnh choáng, cũng may là cô không đi giày cao gót đấy thôi, không cô sẽ vấp ngã bởi lòng mình bất an. Cô lại gần nơi có tiếng nhạc sôi động để nhìn những người phụ nữ đang tập thể dục, cố tình thế để mắt cô có cái để nhìn, tai cô có cái để nghe, tâm hồn cô đỡ bị rỗng và đỡ phải suy nghĩ lung tung.
Cô nhớ anh, nhớ cảm giác khi anh đặt hai bàn chân trần của cô lên bàn chân anh và ôm cô bước đi. Anh bảo vì mỗi bước chân của anh đều song hành cùng bước chân cô, cô đã cảm động rơi nước mắt vì ý nghĩa của hành động ấy….
HN không anh bỗng trở nên xa lạ với cô quá. Cô cố gắng nhìn thật lâu, nhớ thật lâu để ngày mai thôi, cô trở lại với Sài Gòn, với nhịp sống tất bật và bon chen, cô để lại nơi đây  một ánh mắt thật buồn, một tiếng thở dài thật sâu và một nỗi nhớ thật đầy. Cô chỉ muốn nói với anh một câu thôi: Hãy sống thật vui và hạnh phúc, đừng giận cô bởi trong đời anh sẽ không gặp cô lần nữa đâu, cô hứa đấy.
Càng về tối, gió càng thổi mạnh hơn, cô co ro bước ra cổng, HN nhập nhoạng trong nỗi buồn, lạnh buốt trái tim……

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013

THƯ GỬI NGÀY XƯA.....



 Xin chào anh chàng “Tôi-là-nhất!”, Bạn trẻ - Cuộc sống, Tam su hay, tinh yeu, chuyen tinh yeu, chia tay, nguoi yeu cu, dan ong, cuoc tinh, ban trai, nguoi yeu, xem thuong, hon nhan, noi xau, ngoai tinh, ban gai, tinh yeu nu gioi
Em lần tìm trong ký ức để một lần gọi tên anh. Đã quá lâu rồi em cố chôn chặt mọi thứ về anh, đóng thùng và cất vào một nơi mà em có thể lây ra bất cứ lúc nào, đó là trái tim em. Em tưởng em sẽ yên ổn với nó để sống với thực tại của mình, em tưởng em là một người đầy cảm xúc nhưng cũng đầy lý trí khi cố gạt anh ra khỏi cuộc sống của mình, em tưởng trái tim em đã thôi không còn đau đớn về anh nữa. Vậy đấy anh à, em đã từng nghĩ là mình mạnh mẽ và đầy bản lĩnh khi em bước đi trên con đường không có anh mà không bị vấp ngã hoặc em cố chối bỏ bàn tay anh nồng ấm khi em chao đảo với đời.
Chúng mình đến với nhau như một định mệnh và cũng rời xa nhau như một định mệnh. Mọi cái chưa có bắt đầu thì làm gì có kết thúc phải không anh? Em đã hoàn toàn phó mặc cho cảm xúc của mình, không khiên cưỡng, không lạnh lùng và không chối bỏ tình yêu của anh như một sự mặc nhiên của cuộc sống. Nóng –lạnh, ấm áp là những trạng thái chúng ta – hai người yêu nhau nào cũng phải trải qua nhưng còn sâu hơn nữa là nồng nàn, là sâu sắc, là lạnh băng và cô đơn đến tột độ để có những lúc em muốn xé toang lồng ngực mình đang thở để thôi không còn bị dằn vặt và đau đớn nữa.
Em không thể gọi anh là người yêu, là tình nhân hay tri kỷ, chỉ đơn giản là anh, là một cái tên mình ngầm hiểu với nhau. Thì bây giờ xa nhau, vị trí ấy trong em vẫn thế thôi, không thể gọi anh là cố nhân hay người yêu cũ, không thể vật lộn với hàng đống câu hỏi để biết được bây giờ mình là gì với anh nữa.
Em gọi cho anh đúng lúc anh đang buồn. Em không hề muốn thế đâu anh, không hề muốn bất cứ giây phút nào anh buồn cả mặc dù anh thường nói với em, mọi thứ với anh bây giờ là vô vi, anh sống rất thanh thản, biết vượt lên mọi sân si ở đời để bằng an với lựa chọn của mình. Anh hỏi em tại sao lại gọi cho anh đúng lúc anh buồn nhất, anh đi nghe hát một mình, những bài hát về mùa thu Hà Nội đã gắn liền với kỷ niệm của chúng mình “Em ra đi mùa thu, mùa thu không trở lại….”. Có lẽ là tình cờ thôi anh, tình cờ giây phút ấy em muốn biết anh đang như thế nào sau những ngày tháng câm lặng giữa chúng mình.
Những lời giá băng, lạnh lùng em đã cố trang bị cho mình để ngăn cản cảm xúc đang trào dâng trong em, em đã không thốt ra được. Chỉ có những dòng nước mắt lặng lẽ rơi thấm ướt hàng mi khi lời nói yêu thương anh chạm vào. Bức tường rào em cố công xây dựng suốt thời gian qua như bong bóng vỡ tan, nức nở. Em chỉ lặng im nghe anh nói về cuộc sống của anh, về những thành công và hoài bão của anh, em mừng, mừng vì anh đã lựa chọn đúng thời điểm rời xa em, sự cam chịu của em cũng đáng với những gì anh đạt được hôm nay phải không anh? Chỉ là thương anh một mình gồng gánh và tạo dựng mọi thứ, em không thể ở bên để chia sẻ và cho anh bờ vai những lúc anh mệt mỏi và cô đơn. Thời gian xa nhau không lâu nhưng cũng đủ để anh thay đổi, thay đổi mọi thứ theo hướng tích cực nhất. Còn em vẫn thế thôi, vẫn là người đàn bà cam chịu và yếu đuối, vẫn là người đàn bà nhan sắc một thời anh mê đắm, nhưng không là người đàn bà anh cần nữa. Ngày xưa em tự tin bao nhiêu là người hiểu anh và chia sẻ được mọi điều với anh thì giờ đây anh thật xa, thật lạ và em thấy sợ, sợ mình không còn là mình trước anh nữa.
Cũng đa đoan lắm rồi một vòng tay chờ đợi. Cũng huyễn hoặc lắm rồi một giấc mơ không bao giờ có thực. Chỉ đơn giản là thế, là xa, là đã từng, là ký ức, là nuối tiếc, là thôi….anh nhỉ? Ở nơi xa này, em cầu mong anh tìm được cho mình một tri kỷ bên đời, đừng một mình nữa được không anh? Em dẫu tiếc vì tạo hóa đã từng trao cho mình một vật quý giá mà mình không thể làm gì đế yêu thương và chăm sóc được.  Em sẽ cố gắng để thay đổi, để yêu thương hiện tại của mình hơn và biết yêu thương mình hơn. Vĩnh biệt anh, anh nhé.
Anh đã đi qua đời em như thế, dịu dàng và trầm lắng nhưng cũng đủ đầy cung bậc yêu thương hơn tất thảy mọi thanh âm của cuộc sống này.

Thứ Tư, 6 tháng 2, 2013

NHỚ........

 Thư tình: Em sẽ tìm lại chính mình, Bạn trẻ - Cuộc sống, Thu tinh, xa nhau, nuoc mat, yeu anh, tinh yeu, vo tam, nguoi yeu, noi buon, noi dau, minh em, cam on anh, phu tinh, thu tinh cho anh, thu tinh yeu, song chung
Nàng vuốt nhẹ khuôn mặt anh đầy yêu thương, anh khẽ chạm môi anh vào môi nàng, thời gian như ngưng đọng giữa thời khắc ấy. Nàng cứ tự hỏi vì sao nàng lại yêu anh nhiều thế? vì sao mỗi ngày qua đi, hình bóng anh lại ngập tràn trong nàng, cứ khắc khoải và tha thiết như ngày đầu gặp gỡ. Đôi mắt anh luôn nhìn nàng ấm áp, cảm giác như mọi yêu thương bấy lâu nay anh dành trọn cho nàng trong giây phút gặp mặt. 
Mùa Xuân đang ngập tràn trên phố, nàng thấy nhớ anh quá đỗi, dẫu biết anh luôn ở bên nàng, luôn tồn tại bên nàng hàng ngày, hàng giờ, hàng phút trong cuộc đời nàng.
Nàng cứ muốn hỏi anh mãi một câu: "Anh sẽ không rời xa em chứ?" mặc dù nàng đã biết trước câu trả lời......

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

VẮNG NHAU

 Thư tình: Yêu em bằng tất cả, Bạn trẻ - Cuộc sống, Thu tinh, noi buon, tinh yeu, tinh don phuong, yeu em, chia tay, noi dau, trai tim, hanh phuc, nguoi ban, nguoi yeu, noi nho, yeu tham, tam su, roi xa, thu tinh cho em, thu tinh yeu
Thôi mình ơi!
Chiều đã xếp buồn vào đáy sông
Hư hao vàng lên ngày
sóng không trở lại.
Bàn tay em nắm chặt màu trống trải
Khi mình đi về phía ấy, không em.


Mắt em tròn và đen
Không đủ gieo mầm ước mơ đêm thần thoại
Mưa chật khóe môi nhau
những ngày đông giờ quá mùa xa ngái
Rưng rưng em cháy đỏ sông chiều.


Nước vẫn trôi lặng bến cô liêu
Bắt mạch cơn khát ngày nụ hôn mình hóa đá
Gió nghi hoặc tạt ngang bờ yên ả
Vắng tên nhau, sông gãy tiếng thở dài.


Thôi, đừng quay lại mình ơi! 
Dẫu ngàn năm sóng không đủ hình hài làm phút giây lay động 
Em trải lên mùa câu thơ chiều lạnh cóng 

Mình đi rồi 
yêu thương còn gì 
khi sáo rỗng một đời thơ?

  • Hang Hang
    Chi yeu ah thoi gian nay em ban qua chi tranh thu vao tham chi mot lat va chuc chi tuan nhieu niem vui chi nhe
    • vanthanh vanthanh
      Hi...rất vui nếu chị ghé qua nhà em.Chắc là chị bận rộn lắm...em mới vào nhà "đọc lén" bài thơ "Viết cho ngày...không anh"của chị : cảm xúc chân thật, giản dị , ít lời nhưng thấm thía chị ạ ,rất đằm thắm nữa....! Em rất thích.Chúc chị luôn được sống với những cung bậc, cảm xúc mới mẻ...để thỏa sức sáng tạo chị nhé!!!
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        UH, chị sẽ ghé thăm em mà. Cảm ơn em, bài đó chị viết cho một người chị thân, và cũng như cho tất cả những người phụ nữ có chung hoàn cảnh như vậy. Cảm ơn em rất nhiều. Chị đang cố gắng để cân bằng mọi thứ, vừa sống cho hiện tại, vừa sống cho những cảm xúc lãng mạn của mình. Cảm ơn em nhiều.
    • vanthanh vanthanh
      Tình cờ ghé thăm nhà chị , nhà mình nhiều khách,đông vui thật! Em rất thích mấy câu cuối "Em trải lên mùa câu thơ chiều lạnh cóng
      Mình đi rồi
      Yêu thương còn gì
      khi sáo rỗng một đời thơ"   ....nghe buồn  da diết nhưng lắng sâu một nỗi lòng thương nhớ đến xót xa.Mình mà đọc , nghe được chắc là sẽ quay về thôi chị nhỉ !?!Heheheh....Chúc chị buổi tối bình yên....( một người xa lạ)
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Cảm ơn em nhiều. Chị cũng hy vọng là thế, hy vọng mọi thứ sẽ không bao h là quá muộn. Chị chúc em ngày mới bình yên. Sẽ ghé thăm em sau em nhé. Vào thăm chị rồi, chị không cho em làm người xa lạ nữa đâu, biết chưa?
    • Trúc Lâm Trúc Lâm
      Chuyện câu hỏi kia, em trêu chọc chút thôi. Chị Trang đáo để quá !
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Không phải là chị đáo để em ạ. Vì những câu hỏi như thế chị thik đọc ở BLR hơn. Chứ em hỏi công khai thế chị đành phải nói vậy thôi. Em vui.
    • Đàm Xuân Hoán Đàm Xuân Hoán
      Dã quì hoa dại lối qua / Vít cong một mảnh trăng tà gọi em
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Vớt mùa phía dại cơn mưa
        Nghe như nước mắt dư thừa trên tay..
    • I am Huyzozo...he he he I am Huyzozo...he he he
      Anh đọc rất nhiều bài của em bên vnblog..hê hê hê..Anh rất thích phong cách thơ của em. Nếu rảnh rỗi, anh mời em ghé sang 4r của anh giao lưu ủng hộ với nhé. Tiêu chí của 4r là văn thơ và relax nhẹ nhàng. Cám ơn em trước. http://nguyetvien.net/index.php Nick của anh bên đó là Huyzozo và Administrator Chúc em một tuần mới vui vẻ.
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Thế mà em lại không biết nhỉ? chắc tại anh không bao h comment. Cảm ơn anh, thơ em dở hơi thế chứ nào có gì đâu ạ. Vâng, khi nào rảnh, em sẽ ghé thăm trang 4r của anh. Chúc anh luôn thành công.
    • Trúc Lâm Trúc Lâm
      Đùa chứ thật, Trang và Từ có... gì ko? Tại thấy 2 người com có vẻ quan tấm quá! Em nghĩ sao nói thế, chị có thể trả lời hoặc ko? Hihi.
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Hì, cái em này tò mò nhở, nhưng chị Trang chẳng có gì mà lại không dám trả lời khi em thách đố thế. Chị với Từ tất nhiên là có gì rồi. Đó là tình cảm đẹp đẽ của những người bạn thơ, đồng điệu ở những cảm xúc và tình yêu dành cho thơ. Chị nghĩ đó chính là ý nghĩa mà những người bạn như chúng ta có được khi tham gia giao lưu với nhau ở sân chơi này.
        Có lẽ em mới biết chị nên mới có những câu hỏi như thế. Bởi với chị, chị rất ít có điều kiện quảng giao với mọi người nhưng mỗi một lời com,mỗi một người bạn ở blog của chị, chị đều rất trân trọng. Và cẩn thận nâng niu những tình cảm yêu quý mà mọi người dành cho chị.
        Và khi đã là bạn, chị thường rất quan tâm đến tâm tư, tình cảm của mọi người thể hiện trên blog cũng như trong cuộc sống đời thường. Chị vẫn luôn muốn thực hiện được ý nghĩa của câu "Cho yêu thương sẽ nhận lại yêu thương". Chị quan tâm đến tất cả mọi người, em gái ạ, chứ không chỉ riêng Từ.
        Cảm ơn em đã quan tâm đến chị và Từ. Chúc em tuần mới vui vẻ.
    • Tào Linh Tào Linh
      Khiếp, lắm comment quá, định chen vào một câu cũng khó. Hoan hô bạn Trang Anh chỉ không thích câu cuối "sáo rỗng một đời thơ", không đủ sang trọng
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        AnhTào Linh, gớm, hôm nay được bác Rồng ghé nhà Tôm, chẳng may nhà cửa lại đông, chẳng kịp đón bác. Ai bảo bác chăm chỉ hạ cố sang thăm em nên mới thế. Hì, bác đừng hoan hô em, em nở mũi lại xấu. Vâng, cảm ơn anh đã nhìn ra hạt sạn, nhưng mà em lười quá, ứ nghĩ ra được cụm từ nào để làm sáng bừng lên bài thơ...Hì, vậy em nhận thơ em hai lúa nha. Anh vui.
    • tem tem
      Chị iu, qua chào chị 1 câu nè
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Uh, bận rộn làm cô dâu thế mà vẫn có thời gian qua thăm chị à? Em báo tin đột ngột làm chị vừa sốc và vui sắp vỡ tim rồi đây này bé ạ.
    • Đàm Xuân Hoán Đàm Xuân Hoán
      Nỗi lòng tưởng chín trên thơ / Đời ơi ! còn chút... tựa mơ đấy mà / Thu về cõng lá dần xa / Đường kia trăm ngả người ta phương nào
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Ảo mộng trên ngón thơ rơi
        Xanh mùa dâu bể ngậm cười xót xa
        Chiều về nhóm lại giùm ta
         Giữa tro tàn ấy dẫu là chiêm bao....
    • TL TL
      E hèm... Vắng nhau, Buồn !
    • Từ Linh Nguyên Từ Linh Nguyên
      Chỉ để nhìn em tí thôi, không đọc không bình gì đâu. Nhớ em !
    • Đàm Xuân Hoán Đàm Xuân Hoán
      Ngày xưa thì vẫn là xưa / Mà sao tiếng guốc gõ thưa cả chiều / Xòe tay nâng lấy cánh diều / Trung du tán cọ nói điều đâu đâu
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Xoe tay hung mot tieng cuoi
        Ngo dau song dat mot doi da doan
    • BÌNH ĐỊA MỘC BÌNH ĐỊA MỘC
    • I am Huyzozo...he he he I am Huyzozo...he he he
      Vô tình ghé qua mới biết blog của HTT...Dấu chấm phấy thơ vẫn tràn cảm xúc lắm. hê hê
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Em ghe nha anh roi, co gang nho ma khong the nhan ra anh la ai, sao lai biet ca nick dauchamphay ben vn cua em nhi? va co le anh da doc tho em roi phai khong? Du sao em cung cam on anh!
    • Tương Tư Tương Tư
      Mình đi rồi yêu thương còn gì khi sáo rỗng một đời thơ? Câu thơ sao nghe khe khắt vật hử? Sáo sẽ không còn hót nên lời yêu thương nữ chăng khi " Mình đi rôi" Ghé thăm bạn chúc HTT vui nhé! SL.
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Uh, thế mới gọi là không còn gì cả. Anh ý nghe vậy thì chắc chắn chả bỏ rơi mình đâu, mình tin thế...ke...ke...Mình cũng mới ghé bạn nhưng thấy comment chật kín nhà nên chẳng dám vào. Bạn viết thư tình cảm lắm, người con gái nào đó chắc sẽ rất cảm động và hạnh phúc khi đọc được những yêu thương bạn trao gửi.
        Cảm ơn bạn. Chúc bạn hạnh phúc!
    • Trúc Lâm Trúc Lâm
      Bảo này, xinh thế, ko sợ làm thơ nó xấu đi à? Đùa vậy. Em yêu bài thơ này! Chị vui!
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Hi..hi....tự tin mà nên không sợ người đẹp sẽ làm lu mờ mất bài thơ đâu. Vì chị luôn hào phóng, tặng cho người đọc cả phần cảm bằng mắt, sau đó mới đến cảm bằng tâm hồn mà.
        Hì, cảm ơn em đã yêu bài thơ này của chị. Sang nhà Từ, mon men theo chân sang nhà em rình trộm mấy lần đấy nhưng chưa có tg đọc kỹ nên chưa dám để lại vết tích. Em vui nhiều nhé.
    • Hà Linh Hà Linh
      E hèm,
       
      Lâu không thăm Sếp, chả trách Thư ký dạo này chậm được tăng lương. Đang đói quá, hết tiền mua bánh rán và kẹo lạc, đề nghị Sếp tă..
      E hèm,
       
      Lâu không thăm Sếp, chả trách Thư ký dạo này chậm được tăng lương. Đang đói quá, hết tiền mua bánh rán và kẹo lạc, đề nghị Sếp tăng lương trước thời hạn ngay lập tức.
       
      Đã có Nhạc sỹ nào nhận lời phổ cái bài thơ này của Sếp chưa? Hay lại giao cho Thư Ký tiện thể  làm luôn. Chả nhận lời đâu, cat xê nhuận bút hẻo quá! Nhưng nếu có đặc sản chiêu đãi thì cũng tạm ổn.
       
      NV nhặt hộ 2 câu thơ hay nhất đấy. Tinh thế.
       
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        E hèm cái giề? TK còn quay về đòi lương nữa à? đã thấy tờ giấy cho thôi việc nằm trên bàn chưa? Sếp tưởng TK tháp tùng mấy em chân dài đi du lịch, giờ về than hết tiền mua kẹo lạclà sao? Lại gần đây, sếp uýnh cho một trận bi h.
        Hì, biết tài của TK rồi nhưng mà không dám phiền đến TK, sợ phân tán tư tưởng, và sợ nhất là TK vì phải phổ nhạc nên sẽ đọc thơ, mà đọc rồi lỡ lại mê thơ sếp thì khổ, đầu óc đâu mà làm việc, nhỉ? Sếp đã nhờ được một nhạc sĩ phổ bài thơ này rồi nhưng có lẽ sẽ phải chờ. Khi nào xong sẽ đưa TK duyệt trước nhé!
        Khen chị NV thì có khen cả ngày, chị NV nhỉ?
    • Nguyễn Hải Nguyễn Hải

      Ôi một bài thơ sâu sắc chốn tình quá! Tác giả như triết lòng mình ra thành thơ, những lời con tim biết hát này thật hay. Cám ơn bạn đã gửi đến bạn đọc những giai diệu tình thơ rất yêu thương!
      Ghé chân đến bến nhà nàng
      Lữ khánh say thơ mơ màng bóng lã
      Trinh nữ nép bóng kiêu sa
      Bến rèm thướt tha chẳng hoạ nỗi vần                                                   
          Nguyễn Hải
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Cảm ơn bạn đã quá khen. Chỉ là những tâm sự rất riêng thôi mà. Cảm ơn bạn đã họa thơ. Thân mến!
    • BÌNH ĐỊA MỘC BÌNH ĐỊA MỘC
      rãnh tay bắt chút buồn xem
      không ngờ chút ấy len keng theo mình ...
      • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
        Chiếu buồn mời gọi người thơ
         Nếu vui chắc chẳng ngẩn ngơ thế này....
    • Nguyệt Vũ
      Nguyệt Vũ
      • Nguyệt Vũ
      Gió nghi hoặc tạt ngang bờ yên ả Vắng tên nhau, sông gãy tiếng thở dài.
      • Người dùng Yahoo!
        Người dùng Yahoo!
        • Người dùng Yahoo!
        lâu rồi chị ơi! Không đủ gieo mầm ước mơ đêm thần thoại em thích câu thơ này chị ạ! thế là đôi mắt "em" đen tròn mà vẫn ko níu giữ đc "anh" sao?
        • Hoàng Thanh Trang
          Hoàng Thanh Trang
          • Hoàng Thanh Trang
          Em đi đâu thế? cứ ẩn hiện làm chị rối bời cả lên. Bây h mắt đen tròn chả có tác dụng gì nữa em ạ, người ta cần thứ khác, thứ mà một người phụ nữ vốn chỉ biết yêu thương thôi không thể có được, nên níu giữ không được em ạ. Em ổn chứ?
      • BÌNH ĐỊA MỘC
        BÌNH ĐỊA MỘC
        • BÌNH ĐỊA MỘC
        biết thế, đang bận, hẹn lúc khác ... thanks.
        • Hoàng Thanh Trang
          Hoàng Thanh Trang
          • Hoàng Thanh Trang
          Okie, lúc nào anh rảnh anh ra đề tài. Nhưng nói thật là những ngày trước em đã vất vả lắm mới họa được vài câu thơ cùng anh Hoán, giờ anh cũng thách đố thế, khó quá là em chuồn đấy, ke..ke.....
      • Nam Linh
        Nam Linh
        • Nam Linh
        Trang và Nob thân mến!
        Xin báo với các bạn một tin: có người chuẩn bị đi bệnh viện Tai Mũi Họng để chữa mũi vì các bạn rồi đấy! Cám ơn các bạn đã nghĩ tốt về mình, nhưng có nhẽ ý của Nob không đơn thuần là thế, cũng có thể đó là kết quả của bao nhiêu năm mình và Nob sống "chung chạ" ý mà. Mình cũng nghĩ về Nob như thế, tuy nhiên chưa hẳn cả mình và Nob đều...tuyệt như T nói đâu nha!
        • Hoàng Thanh Trang
          Hoàng Thanh Trang
          • Hoàng Thanh Trang
          Anh! anh mà đi bệnh viện thì chỉ có Nob phải chịu trách nhiệm vào viện thăm anh thôi, còn em Trang thì không có điều kiện. Em không hùa theo Nob mà khen anh đâu, vì em có lý do đấy. Bí mật anh ạ. Nob bảo Nob phục anh nhiều thứ..., mà sau dấu ba chấm ấy rất khả nghi, có thể là mấy thứ ấy có thể tốt, cũng có thể không tốt nên Trang nghĩ anh cứ phải dè chừng, đừng tin Nob vội, chờ Nob nói hết câu đã. Chứ Nob chiên da tạo bất ngờ ở phút chót ấy anh ạ. Chắc là các anh có thời gian cùng công tác ở một tỉnh miền xa, "ăn ở" nhiều với nhau nên hiểu nhau  phải không anh? Thì anh và Nob đều không là thánh nhân mà, nên có điểm gì đó chưa tuyệt thì mới là "con+người" mà, anh ha?
      • Minh Nguyen
        Minh Nguyen
        • Minh Nguyen
        Tạo room trong
        blog để chat hử chị ! em chưa chat kiểu này. Em hay xài YM. hì
        • Hoàng Thanh Trang
          Hoàng Thanh Trang
          • Hoàng Thanh Trang
          Không em ạ, chị cũng dùng YM thôi, nhưng ý là chị sẽ để nick trong Bình luận riêng, thế tiện hơn em ạ.
      • Minh Nguyen
        Minh Nguyen
        • Minh Nguyen
        Hi, thank chi, chi cung online suot nhi, em thay chi cap nhat blog lien tuc ay. . nick YM cua chi la gi?
        • Hoàng Thanh Trang
          Hoàng Thanh Trang
          • Hoàng Thanh Trang
          Uh, công việc chị ngồi máy tính suốt nên lúc nào chị cũng online, nhưng bận từ sáng đến h mới recom mọi người được. Để chị để nick của chị vào BLR cho em nhé, thỉnh thoảng chat chit, bảy tám cho vui.
      • Trần Nob
        Trần Nob
        • Trần Nob
        Thơ Trang rất hay, mình cứ nghĩ người đàn ông trong bài thơ chắc hẳn phải đau khổ dằn vặt lắm cho nên mới thử đặt mình vào hoàn cảnh tương tự để xem diễn biết tiếp theo thế nào và tự mường tượng xem kết thúc ra làm sao.... Thế mới biết "Trang nói zậy nhưng không phải zậy..." Còn anh NLN - Ông già Khốt ta bít ấy mà nhưng mình phục anh ấy nhiều thứ...
        • Hoàng Thanh Trang
          Hoàng Thanh Trang
          • Hoàng Thanh Trang
          Chời ơi, Nob đọc lại đi, xem có hình ảnh, câu từ nào chứng tỏ người đàn ông ấy đau khổ đâu nhỉ? Người ra đi thì thường vô tâm lắm, chỉ người ở lại mới đau đáu thế kia thôi.
          Chiên gia "nói dzậy nhưng không phải dzậy" thì hóa ra Trang điêu quá thể, Nob nhỉ? Uh, Trang cũng nghĩ anh NLN rất tuyệt, hì....Nob lăng xê anh ấy thế có phải dụ anh ý chầu cafe không đấy?
      • Huyen
        Huyen
        • Huyen
        Mình đi rồi
        yêu thương còn gì
        khi sáo rỗng một đời thơ?
        Sao lại ám ảnh vậy , Trang ơi ?
        • Hoàng Thanh Trang
          Hoàng Thanh Trang
          • Hoàng Thanh Trang
          Hi.....chắc bị ám ảnh bởi cuộc chia ly của ai đó, hoặc là của mình, cũng có thể.... Bạn thế nào rồi?
      • Quang Thành
        Quang Thành
        • Quang Thành
        chào em nhé!
        • Hoàng Thanh Trang
          Hoàng Thanh Trang
          • Hoàng Thanh Trang
          Em chào anh, lâu quá rồi em mới thấy anh. Em mất số đt của anh rồi nên muốn hỏi thăm anh chút mà không được. Khi nào đi cafe sách thì ới em nhé!
      • BÌNH ĐỊA MỘC
        BÌNH ĐỊA MỘC
        • BÌNH ĐỊA MỘC
        nợ đời tôi trả bằng thơ
        nợ em tôi trả ngẫn ngơ mỗi chiều ...
        • Hoàng Thanh Trang
          Hoàng Thanh Trang
          • Hoàng Thanh Trang
          Nợ đời chẳng dễ trả đâu
           Nợ em càng khó, bể dâu dễ gì.....
      • Minh Nguyen Minh Nguyen
        Seo chi lai co cai idea de thuong la em ko o Viet Nam vay? hi. Em yeu nuoc lam nen o VN thui, nhung em ko o Sai Goong, Hai Phong chi ah!
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Hì, tại chị nghĩ vậy, thế là sai cái oạch phải không em? E ở VN thì càng vui, càng có điều kiện gặp gỡ ọp ẹp (offline) em nhỉ? Em vui nhiều cô bé nhé!
      • Trần Nob Trần Nob
        Thôi đừng giận nữa mình ơi!
         Dẫu biết nỗi đau như nếp nhăn còn hằn trên trán
        Dẫu biết ánh mắt tủi hờn còn đọng vết chân chim
        Thì mình ơi
        Thời gian qua đối với anh như những dòng sông chết
         Không tiếng sóng vỗ về ấm áp những nụ hôn
        Anh nhớ tiếng gọi "mình"
         Anh nhớ tiếng gọi "ba"
         Anh phải về nhà vì thằng Cáo nhớ anh.

        Nếu không muốn người ấy quay trở về, sao còn gọi "mình" làm chi, tiếng "mình" đầy yêu thương, oán trách, giận hờn, buồn tủi, tiếng "mình " để nói rằng "mình" vẫn còn yêu "mình lắm", chỉ đang phân vân suy nghĩ chút thôi. Sau Tố Hữu, mình mới thấy Trang dùng từ "mình" hay như thế
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Viết những câu thơ trên Nob có phải vất vả không hay cũng đặt mình vào hoàn cảnh người ấy mà viết nên những dòng thơ thiết tha thế nhỉ? Nob, ghét thật đấy, đang tình cảm thế câu cuối cùng Nob làm em phì cười đấy. ĐÚng là chả lúc nào NOb nghiêm túc được. Chả bù cho anh NLN lúc nào cũng nghiêm chỉnh ơi là nghiêm chỉnh, thế mà hai anh chơi rất thân, phải không?
          Muốn lắm chứ, muốn đến nỗi vắng cả dòng sông, đến nỗi hoang vu cả nỗi đợi chờ. Chẳng thể nào hết yêu thương được nên cứ phải gọi Mình ơi để còn cảm thấy có ai đó để gọi, để yêu thương, dẫu rằng cuộc chia ly ấy không thể không diễn ra. Không phải phân vân đâu, mà biết chắc mình không thể níu chân được nên mới dành cho người ấy những lời yêu thương sau cùng thiết tha và dịu dàng thế. Nob, cảm ơn anh nhiều.
      • DM DM
        Thôi, đừng quay lại mình ơi! Ác quá.
        Sao lại chặn cả đường về?
        Mình thì sexy như thế?
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Có ai chặn đường về đâu. Nếu chặn đường về thì đã không thiết tha thế, đã không đau đớn thế? Anh chỉ được cái nhìn mọi việc ở một khía cạnh khác, đối lập và trần trụi quá trời luôn. Đẹp thế kia mà bảo là sexy?
      • Minh Nguyen Minh Nguyen
        Chào chị ! em
        tình cờ biết blog của chị qua một blog khác. Thơ chị rất thú vị, vừa nữ tính mà
        lại sâu sắc. Hi vọng sẽ được đọc thêm nhiều sáng tác khác nữa. Hi
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Chị sang thăm em rồi em gái nhé. Cảm ơn em đã ghé đọc và dành những lời ấm áp cho chị. Hình như em không ở VN?
      • muathuvang muathuvang
        Mình đi rồi yêu thương còn gì khi sáo rỗng một đời thơ?
        Câu hỏi này ai sẻ trả lời đây HTT ơi?
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Chắc phải để thời gian trả lời thôi MTV à, bởi chỉ có thời gian mới kiểm chứng được độ nông sâu của một ty, hoặc là nó sẽ bào mòn đi, hoặc là sẽ âm ỉ cháy đến muôn đời.
      • Nam Linh Nam Linh

        Thôi mình ơi! Chiều đã xếp buồn vào đáy sông Hư hao vàng lên ngày sóng không trở lại. Bàn tay em nắm chặt màu trống trải Khi mình đi về phía ấy, không em."
        Anh cảm nhận được cái sâu xa của khổ thơ này bằng những gì anh đã gặp. Cám ơn T đã có một bài thơ nói hộ nỗi lòng của nhiều người (chắc chắn thế) trong đó dĩ nhiên là có anh.
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Anh, em viết bài thơ này rất nhanh, nhưng đọc xong lại cảm thấy ám ảnh vô cùng về hình ảnh người phụ nữ bơ vơ bên bờ sông trong cuộc chia ly ấy. Em nghĩ anh trải qua rồi sẽ thấm thía hơn những điều em muốn gửi gắm trong câu chữ phải không anh? Khi nào anh kể cho mọi người nghe về những kỷ niệm một thời đi. Em thấy anh tự sự rất hay mà. Cảm ơn anh đã thik bài thơ này. Em đang định nhờ nhạc sĩ phổ nhạc bài thơ này, anh thấy có ổn không ạ?
      • AN DƯƠNG AN DƯƠNG
        NẾU...
        Nếu tất cả không thể những điều kia
        Anh sẽ trở về bên em vĩnh viẽn
        Không một phút giây đợi chờ
        Cho đầy ắp một đời thơ
        Cho san bằng trống trải
        Cho không còn dấu vết bến cô liêu
        Cho không thể tìm đâu cháy đỏ sông chiều
        Cho tan chảy  những chiều lạnh cóng
        Ơi ngàn năm sóng!
        Em có bằng lòng không???
         
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Chèm chẹp, kỉu này đọc thơ của Decon, Trang vỡ tim mất thôi. Công nhận là đọc những lời này ấm áp thật đấy. Trang thề là Decon mang bài thơ này đi cưa cẩm em nào chắc em ý sẽ đổ kềnh đổ càng mất thôi. Thế nên mới nói ngôn từ có sức lay động thật mãnh liệt, Decon nhỉ? Để Trang sang nhà Decon xem có món gì không nào?
      • BÌNH ĐỊA MỘC BÌNH ĐỊA MỘC
        sáo dìu thơ đọng câu sau
         anh đi bước nhặt phía sau có người
         mạch buồn bách hạch phía rơi
         tình nhiêu nhiễu xuống rãnh đời cong vênh
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Thơ anh hay quá, em chưa thể họa được. Làm thế nào bây h nhỉ? Dạo này em toàn được các nhà thơ vào thăm và đề thơ thế này em vui quá nhưng em chưa họa thơ lại được. Cho em nợ nhé?
      • Đàm Xuân Hoán Đàm Xuân Hoán
        Đúng như e nói,vào hội cho có tên còn tác phẩm toàn cóc nhái thì chả vào còn hơn,tình trạng ấy ko ít-Nhưng ko phải là tất cả-A nghĩ người có năng lực thật khi vào họ càng mê say và phát huy hơn...Như thơ e-thú thật khi a đọc a đã cảm phục lắm,mặc dù thơ hội viên nhan nhản nhg ko lọt tai và quên liền
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Còn em, thú thực cũng chỉ viêt vui thôi chứ không muốn tham gia gì. Anh có tin em còn chưa bao giờ dự Ngày thơ VN? hì....Còn thơ của các bác trong Hội nhà văn thì em chẳng có điều kiện đọc, may mắn có đọc được mấy bài của bác Tạo.
      • Quốc dũng Quốc dũng
        Giọt mưa chen giữa nụ hôn
        Để em" cháy đỏ" cả con "sông chiều "
        "Xếp buồn" xuống "đáy sông sâu"
        Câu thơ gấy nửa...em cầm đi đâu?
        Bài thơ của em rất thơ. một bài thơ hay mà anh đọc được trong ngày.
        Chúc Hoàng ThanhTrang  vui vẻ và thành đạt trong cuộc sống.
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Cảm ơn anh, một người rất yêu biển! anh sắp xếp thơ Trang cũng rất hay đấy ạ. Cũng mến chúc anh nhiều niềm vui.
      • AN DƯƠNG AN DƯƠNG
        Nếu không thể những điều ấy thì : Dù mình có đuổi đi cũng " không thể không quay lại mình ơi!"
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Hi..hi.....thế nên mới có bài thơ như thế này mà ai cũng thuộc:
          Em bảo anh đi đi
          Sao anh không đứng lại
           Em bảo anh đừng đợi
          Sao anh lại đi ngay
          Lời nói thoảng gió bay
           Đôi mắt huyền đẫm lệ
          Sao mà anh ngốc thế
          Không nhìn vào mắt em?
          Nhưng Trang thách đố Decon bằng thơ cơ mà. E hèm..
      • Đàm Xuân Hoán Đàm Xuân Hoán
        Gió làm đau nửa cánh buồm / Chiều mưa ướt nửa cánh chuồn nghiêng chao / Nắng mưa làm gió trên cao / Người giăng câu chữ-lối nào cũng e
        Đọc e post cứ nghĩ e chưa có chồng-chỉ tại câu chữ làm a ngớ ngẩn-căng thật.
        A đọc rất nhiều thơ của các hội viên nhà văn mà thấy tiếc e chưa vào hội-Thật lòng đó e
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Giá như hoán đổi đất trời
           Để gió mưa khóc thay lời nhân gian
          Thì nghe câu chữ cơ hàn
          Cũng thôi bấn loạn bước lầm lạc nhau.
          Hì, em có nhắc đến Cáo nhiều mà anh, tại anh đọc thơ mà ít để ý đến em đấy thôi. Có rất nhiều ngươi em biết thơ hay mà chẳng tham gia Hội nào anh ạ. Em thiết nghĩ vào hay không không quan trọng, quan trọng là mình viết thơ đến được với bạn đọc là được anh à. Em nghĩ thế thoải mái hơn. Cứ để em tự do với những gì mình thik, chứ bó buộc quá không sáng tạo được, hì.
      • Hang Hang
        Chi yeu tuan moi vui ve nhe!em ban qua,hen gap chi sau
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Uh, em vui, ghé chị cứ ù té thế chị ứ mời nước sấu chua đâu.
      • Hà Linh Hà Linh
        Chia tay nhau không có sông.
        Anh hiểu là sông trong đáy mắt.
        Chia tay nhau không có mưa,
         anh hiểu là mưa từ đôi mắt.
           
        Nhưng dòng sông, cơn mưa, mùa Đông ... tất cả cũng chỉ là tưởng tượng, điều còn lại là mọi câu thơ đều sáo rỗng.
        Cam on em
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Đúng là mọi cái đều là tưởng tượng, đều là cái nền trên một bối cảnh có thực,
      • AN DƯƠNG AN DƯƠNG
        KHÔNG THỂ...!
        Không thể không quay lại mình ơi!
        Dẫu ngàn ngàn năm sóng
        Một ánh mắt em đủ làm anh lay động
        Không thể trải câu thơ lên chiều lạnh cóng
        Không  thể rưng rưng em cháy đỏ sông chiều
        Không thể lặng nhìn nước chảy bến cô liêu
        Không thể bàn tay em nắm chặt màu trống trải
        Không thể phí hoài sáo rỗng một đời thơ!
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Ui, được mấy câu thơ động viên của Decon, Trang nhắm mắt...ngủ cũng yên lòng. Nếu không thể những điều ấy thì phải thế nào nhỉ? Decon giải đáp bằng thơ đê....
      • Tuyen Tuyen
        Sông vắng nỗi đau, nước thành trong vắt
        Đời vắng tình yêu, ta thành kẻ khác
        Vắng mũi tên thần, chúng mình cùng lạc.....
        • Hoàng Thanh Trang Hoàng Thanh Trang
          Sông vắng nỗi đau, nước thành trong vắt
          Đời vắng tình yêu, ta thành kẻ khác
          Vắng mũi tên thần, chúng mình cùng lạc..... -
          --------------------------
          Tốt nhất là đừng vắng nữa, phải không?
          Tớ kết câu cuối cho cậu đấy. Cậu mần thơ cũng lười, có 4 câu thiếu mất câu để tớ cứ thấy câu thơ bơ vơ quá, chèn một câu rất dở hơi cho thơ cậu cũng dở hơi lun, cho chít.