Giá có thể đặt nỗi buồn mình lên khuông
Bản nhạc ngân khúc thời gian định mệnh
Vênh Mặt trời
Này thôi, những mảnh ghép ảo vọng trườn mình trong vết xước khô
lặng tím môi chiều.
Đôi chân hoang sơ vẹn kín mùa yêu
Ngật ngưỡng bờ vai chảy loang chiều sấp ngửa
Hốc hác gió. Điếng ngày áp thấp
quặn vòng eo vì nhớ!
Bàn tay tức tưởi. Đêm.
Cõng phố vào đời
nầng nẫng một khát khao.
Chối bỏ ngọt ngào
lối đi về lả lơi miền cảm xúc
Bài thơ ngủ quên
Cơn đói thất thân
Đôi bàn tay cào bằng lạ lẫm
Máng cỏ thời gian trơ cuống ngày. Rỗng
Đêm tô màu
Thắt nút một cuộc chơi.
Bản nhạc ngân khúc thời gian định mệnh
Vênh Mặt trời
khúc xạ niềm thao thức
Siêu thực vớt những mơ hồ
đang tự tử từ đêm.
Đóng khung hình hài biệt ly ngày chưa gặp
Những đường cong nhấp nhô vục đầu vào bất trắc
Khua cơn khát đang trả treo trước mùa đônglặng tím môi chiều.
Đôi chân hoang sơ vẹn kín mùa yêu
Ngật ngưỡng bờ vai chảy loang chiều sấp ngửa
Hốc hác gió. Điếng ngày áp thấp
quặn vòng eo vì nhớ!
Bàn tay tức tưởi. Đêm.
Cõng phố vào đời
nầng nẫng một khát khao.
Chối bỏ ngọt ngào
lối đi về lả lơi miền cảm xúc
Bài thơ ngủ quên
trong xiêm áo nỗi buồn hành khất
Giấc mơ bội thực cánh đồng
Giấc mơ bội thực cánh đồng
hoá thạch trên ngực đời
loang lổ bờ nhân sinh.
Cơn đói thất thân
Đôi bàn tay cào bằng lạ lẫm
Máng cỏ thời gian trơ cuống ngày. Rỗng
Bản dạ khúc xô đêm
nghiêng kín phía Mặt trời.
Thắt nút một cuộc chơi.
Định không dùng blog này nữa vì mẹ Cún k có thời gian viết, hơn nữa lại viết k hay nên càng lười viết. Nhưng được mẹ Cáo động viên nên lại duy trì và còn có chỗ để mời mẹ Cáo sang nhà chơi chứ. Mẹ Cáo nhớ ghé thường xuyên nhé.
Bài thơ rất hay, rất đặc biệt mẹ Cáo ah, đọc xong thấy mênh mang quá.
Chúc mẹ Cáo sớm vui trở lại và hai mẹ con cuối tuần nhiều niềm vui nha.
P/s: Mẹ Cáo đừng giận mẹ Cún vì giấu kỹ cái blog này nha, tại cũng có lý do nên mẹ Cún định k dùng nữa, nhưng từ bây giờ sẽ chia xẻ cùng mẹ con Cáo qua blog này đó. Iu mẹ Cáo lắm.
...
Ngật ngưỡng bờ vai chảy loang chiều sấp ngửa
...
Cõng phố vào đời nầng nẫng một khát khao.
... trong xiêm áo nỗi buồn hành khất Giấc mơ bội thực cánh đồng hoá thạch trên ngực đời
... Cơn đói thất thân Đôi bàn tay cào bằng lạ lẫm Máng cỏ thời gian trơ cuống ngày. Rỗng
.......... Những câu thơ đẹp như một đóa ưu phiền ! Em vui chưa Bướng? hehe
Đóng khung hình hài biệt ly ngày chưa gặp"
và em chỉ sợ rằng khi gặp lại vỡ tan những "mảnh ghép ảo vọng", và "vết xước khô" chưa kịp lành thì đã có "hình hài biệt ly".
"Cõng phố vào đời nầng nẫng một khát khao."
cõng cái đó thì nặng lắm chị ơi! mà chị cũng hay cõng thật. sao chị không để em khiêng cùng. hai người khiêng sẽ nhẹ hơn một người cõng chứ!
"Giấc mơ bội thực cánh đồng"
thả giấc mơ ra cánh đồng để cánh đồng bội thực ạ? khổ thân cánh đồng quá chị ơi! hay là thả ra biển đi, vì ở đó có sóng, biết đâu nó sẽ dễ tiêu hóa hơn và không bị bội thực đâu chị nhỉ?
và cuối cũng tất cả chỉ là " Thắt nút một cuộc chơi" ư?
em thì sẽ cởi cái nút đó chị ạ!
chị rất đặc biệt trong suy nghĩ của em!