My music

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

THƯ TÌNH CUỐI MÙA THU - PHẦN II

 
Đêm chùng chình vây bủa từng ngóc ngách hoang sơ. Gã lại ngồi nguyên đó nơi góc bàn mỗi tối. Cái khoảng riêng cho gã trút tiếng thở dài của một ngày xuôi ngược. Nhưng bây giờ gã biết phía xa kia có một cơn mưa nhỏ đang rơi về trong gã, những giọt nhẹ trong veo làm ấm linh hồn hoang bạt những mùa xưa . . .

Gã vẫn buồn, cái buồn luôn trong gã như một sự cố hữu. Đau đáu trong tâm hồn gã là nỗi nhớ mùa thu, gã yêu như rã rời cái hoang buồn ẩn sau vẻ rực rỡ của những chiều thu vàng sắc nắng, yêu cái dùng dằng giữa ấm và lạnh trong hơi thở mùa vừa mỉm cười hạnh ngộ đã chen lẫn những mơ hồ thảng thốt tiếng ly phôi … Cơn mưa mùa thu như một thứ men hàn gắn lại những tương phùng và biệt ly trong khúc luân vũ mùa cho lắng chùng hơi thở, cho người biết tìm nhau sưởi ấm lại mong chờ. Mười mấy năm gã du hoang trong cuốn xoay đời gió bụi để tìm cơn mưa ấy, và bất chợt trong đời mưa đã về cho gã nghẹn lòng, cho giọt thương nhớ rưng rưng về trên mắt. Gã biết tại sao nhìn cô, nhớ cô … gã nghe thấy nước mắt cứ muốn oà ra như một lời thú nhận. Gã yêu cô

Gã giả vờ với mình rằng gã đã hết nhớ cô. Chỉ là giả vờ thôi mà trái tim gã cũng thảng thốt vì sợ một ngày như thế. Trái tim của gã quá mỏng manh lúc nào cũng run bắn vì những dự cảm. Những dự cảm bao giờ cũng rét mướt như đời. Gã muốn ôm chặt lấy cô trút những bồi hồi, đuổi đi những âu lo nấp trong mùa đông lạnh. Lạy trời, cái ý nghĩ đó chỉ xuất hiện hai lần trong phút giờ nhớ cô trong đông cứng niềm dự cảm. Cô đừng giận gã nghe không. Chỉ là một giấc mơ nho nhỏ mà lòng người ai cũng có. Đừng buồn!

Gã bây giờ thôi hết muốn tấn phong mình Á thánh, sẽ buồn lắm khi bên trời kia lạnh lẽo có riêng mình. Tiên giới có gì vui không chưa biết. Chỉ thấy Lã Đồng Tân, Hàn Tương Tử vẫn không chịu lên trời, bất chợt gã nhớ về một câu hát: "Lên trời hai đứa hai nơi, thôi anh chỉ muốn làm người trần gian". Thôi, gã ở lại để nhớ cô thôi, bằng xương bằng thịt và những buồn vui đời người ai chẳng có. Cứ để cho tháng năm soi mình trong ánh mắt riêng cô mà cười vì biết mình hạnh phúc, cái thứ hạnh phúc tầm thường mà Tiên giới cũng thầm ghen. Gã yêu cô

Gã cứ để mặc lòng tràn chảy cả hạnh phúc lẫn bơ vơ. Yêu thương bao giờ chẳng vậy. Gã chẳng cần những lời có cánh, cứ thật thà với nỗi nhớ mình thôi. Cô ngờ cũng được mà tin cũng được. Gã không lý giải điều này, cũng không hẹn mai sau bởi loài người vẫn cứ lọc lừa nhau từ những lời hứa mỏng. Mai kia khi lúc móm mém già nua gã và cô sẽ ngồi vui chuyện cũ, cô sẽ biết và mỉm cười… Gã yêu cô
Ước có một ngày kia chiều gió lạnh bên đời, gã tìm cô như những lần hẹn cũ, để cô ngồi đó, phía sau có nhiều những người tiếp viên ngày cũ. Gã sẽ ôm đàn, nhìn vào sâu mắt cô, nghẹn lòng hát cho cô nghe những giai điệu buồn thương nhớ từ một bài thơ hay nhất vắt trong đời thơ thức nhớ cô. Không gian sẽ trầm lắng đi rất nhiều và mọi người nhìn cô bằng ánh mắt mến trìu, xoa trong cô bớt niềm đau dĩ vãng. Từ khoé mắt cô rưng rưng giọt hạnh phúc lăn dài trên má, gã sẽ mang giọt nước mắt ấy về ru ấm lòng mình sau bao cách xa đau. Gã biết gã sẽ làm được vì mong cô hạnh phúc, cái hạnh phúc tầm thường mà Tiên giới cũng thầm mơ . . . ( tất nhiên gã sẽ phải đi học đàn và tập làm thơ) . Gã yêu cô

Gã chưa bao giờ đi lý giải tình cảm của cô, nói đúng hơn là không dám tìm lý giải. Yêu thì yêu, nhớ thì cứ nhớ thế thôi, lý giải làm gì cho mỏi mệt, mà đúng hơn tí teo nữa là gã sợ trái tim mình sẽ nhói, sẽ đau khi …
Gã muốn nhắc cô rất nhiều những chuyện không đâu, nào là trời mưa, chuyển gió mùa rồi, sáng sẽ nhiều sương đấy cô ra đường phải nhớ mặc ấm vào kẻo lạnh, mặc áo mưa kín cho khỏi ướt, đi guốc thì gót cao vừa vừa thôi kẻo đi nhanh sẽ té ( có thêm 10 cm cũng chẳng cao hơn đâu ), đi xe chậm thôi vì phố quá đông người, ít cười chỗ đông , chỗ làm kẻo người ta để ý nhiều sẽ tổn thương hồn yếu đuối, ăn vặt ít thôi và nhớ uống nhiều nước, nhớ mang bao tay và che nón khi đi ra ngoài nắng, khi đi làm thì cột tóc cao cho xấu đi một tí kẻo người để ý, nhưng về thì xõa tóc cho gió chiều thêm chút mơ, trưa phải ngủ một tí, đêm không nên thức quá nhiều, 
 đừng bận tâm đến gã  … ôi chao, gã cứ bộn bề những niềm lo vặt vãnh, cô đừng cười gã nghe không. Gã yêu cô  . . .

Ơi cơn mưa cuối cùng của mùa thu !
Mong đêm cô bình yên không dấu muộn phiền. hãy khép lại những miền đau. Hãy mỉm cười trong mơ cho ngày mai nụ cười còn trên môi sớm . Nghe chưa !


  • "Nhưng bây giờ gã biết phía xa kia có một cơn mưa nhỏ đang rơi về trong gã, những giọt nhẹ trong veo làm ấm linh hồn... Ơi cơn mưa cuối cùng của mùa thu!"- Nói có lẽ Trang không tin, nhưng quả thật tình là Cỏ đã từng yêu biết bao nhiêu những câu văn kiểu như thế này...
    • Hoàng Thanh Trang
      Đã từng...nghĩa là bây giờ hết yêu những câu văn kiểu này phải không Cỏ? Trang tin mà, sao phải phủ định niềm tin của Trang thế?
  • họa sĩ Nhím
    Nghe từ gã sao xa lạ quá.
    • Hoàng Thanh Trang
      Hì, anh là người thứ hai thắc mắc về từ "gã' đấy ạ.
  • Mr
    .....Ơi người đàn ông yêu bằng trái tim con gái. Rung động nhịp mong manh. Gã cứ khát khao một chiều nao sẽ ru người mình yêu bằng tiếng đàn của những mộng tưởng hoang hoải yêu đương mà chỉ người viết mới hiểu......
    • Hoàng Thanh Trang
      Em trada chỉ được cái tinh ý đến đáng yêu thôi...Cảm ơn em vì bản nhạc nhé!
  • Mr Hoi
    Đây chẳng thích gã, vì gã nào đó, chứ không phải đây.
    Đây chẳng thích mùa thu, vì mùa thu ... vừa mới qua!
    Đây chỉ thích cái cô em mặc áo dài tím trong bài của T thui.
    Giới thiệu cho đây nhé!
    • Hoàng Thanh Trang
      Uh, để tớ giới thiệu em ấy cho cậu nhé, đảm bảo mất ngủ cả tháng luôn...
  • ba dieu
    thăm T "xí" nói giọng Đà Nẵng là thăm 1 tý, chứ không phải xí-xấu đâu!hì! cảm ơn T. đã chia sẻ. Có những thứ trong cuộc sống chẳng thể nào lý giải được, bạn nhỉ? có bài thơ này của Tế Hanh (mình vốn học Văn nhưng thơ thì í ẹ, chỉ đọc thơ theo cảm xúc thôi,chứ không siêu giống T.hì). Gửi bài này cho T. và gã đó nè!




    Giữa anh và em
    Tế Hanh Anh như người bốn phía mưa rơi Em bỗng đến và cuộc đời hửng nắng Giữa hai ta còn muôn ngàn im lặng Anh vẫn nghe xao động bao lời Tưởng con sông đến lúc trôi em Mùa hạ hết và mùa thu sắp đến Anh lại thấy lòng mình xao xuyến Bởi một cái nhìn sâu thẳm của em Em biết không? Giữa anh và em Không nói được nhiều hơn là nói được Như khi chúng ta nhìn dòng nước Giữa thuyền và bến, giữa bến và thuyền Ngày mai kia trong biến động liên hồi Anh không thể giữ cả những gì yêu quý nhất Nhưng tình anh đối với em không thể mất Như bao tình yêu chân thật trên đời
    • Hoàng Thanh Trang
      badieu ơi! Trang cũng đùa thôi mà. Đọc bài thơ bạn gửi Trang thấy xúc động lắm. Cảm ơn nhiều  vì sự chia sẻ của bạn nhé
  • DUCNA
    "Mình Em hoang lạnh nơi bờ vắng Khấp khểnh đời loang loáng những miền đau" đọc com của Vuidauchauday thấy hình như đã khép lại miền đau rồi em nhỉ?
  • Cá Gỗ
    Rất sâu lắng, hiếm có gã đàn ông nào trên đời này như Gã. Chờ phần 3 Gã viết cho Cô
    • Hoàng Thanh Trang
      vâng, ccắc chỉ có một người như thế thôi anh CG nhỉ?
  • Phương Thúy
    Híc, giá như có người nào đó yêu em nhiều như thế! Chúc chị yêu tuần mới an lành và vui nhé!
    • Hoàng Thanh Trang
      Em hcm cho chị Trang địa chỉ đi, chị sẽ tặng em một anh chàng si tình như thế, được không em? Em chị dễ thương thế, thiếu gì anh nhỉ? Nói vui vậy chứ chị cũng không nghĩ là có người lại yêu mình nhiều đến thế đâu em ạ. Người ấy từng nói rằng " anh xa em như trẻ lạc mẹ" làm chị rưng rưng mãi, chỉ tiếc là tình cảm ấy chỉ là ký ức thôi em...Em cũng vui và hạnh phúc nhé!
  • ba dieu
    đọc tiếp phần II, và tiếp phần III... những nỗi nhớ khôn cùng của "gã" rồi rồi sẽ cứ day dứt mãi mãi không bao giờ ngưng cả sao T.?hix!!liệu đó chỉ là cái nhìn trong sáng của T. dành cho "gã", hay có thực một "gã" như thế trong cuộc đời!???? Mà biết đâu đấy! Mình chợt nhớ câu hát ni- "Cuộc đời lạ lùng, cuộc đời thường có những điều viễn vông. Lòng người lạ lùng, thường hay mong nhớ..."hì,,,thăm Trang xí nhé!
    • Hoàng Thanh Trang
      Hi...hi...dám gọi là Trang xí phải không? giận mất 3 giây đấy. Badieu có tin là có thực một gã ấy trong cuộc đời không? Thực ra đây là những dòng email của một gã có thật trong cuộc đời này bằng xương bằng thịt...viết cho Trang đấy ba dieu ạ. Gã ấy đã viết cho mình thế này: Gió vẫn mang nhau chất vẫn giữa đêm đời Lá rụng lên khuya mơ hồ nghi hoặc Đã nhớ em hết ngày tơ tóc Vẫn tơi bời trong ánh mắt đen huyền
      Dịu dàng quá xui ta ngày thất lạc Sông là Trang, bồi lở cũng là Trang Ta muôn nẻo suông hờ ôm bóng đợi Tự ru mình chiếc lá đêm phai Hì....không hiểu sao gã nhớ mình đến vậy...badieu ạ. có những tình cảm mình mãi không thể giải thik được....Vui nhé badieu!
  • Nguyen Minh
    Hãy khép lại những miền đau.Hãy mỉm cười trong mơ cho ngày mai nụ cười còn trên môi sớm.Nghe chưa! Nghe rồi,nghe rõ lắm rùi và muốn nghe mãi mãi...Cơ..!He He...LNg O.còm lần hai...!
    • Hoàng Thanh Trang
      He..he....Anh O ăn gian quá, đây là lời "Gã" viết cho "Cô" mà....
  • Nguyen Minh
    Anh lại chậm một nhịp mất rùi đang định giục em viết tiếp phần 2 thì hôm nay lại được đọc rồi. Chúc ngày đầu tuần mọi việc hanh thông .Lại ngọc Oánh.
    • Hoàng Thanh Trang
      He..he....cảm ơn anh đã đọc. Chúc anh mọi việc tốt lành.
  • daf
    Tem, tem....hehe
    Tuần mới vui vẽ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét