Sao có lúc trái tim hoang mang
đến tột cùng nỗi buồn, thấy gì ở phía xa kia?
nơi những vì sao đang căng mình thao thức
Thơ ngã phía tim ngày
những ngôn từ xáo mòn đổ lỗi cho nhau.
Đã lâu rồi mình không làm thơ
Đã lâu rồi không ngắm khuôn mặt một thời
làm say mê ai đó
Gương mặt ấy giờ không vẹn nguyên nữa
khi mỗi ngày xoay bốn mặt trong nhau.
Chuông đồng hồ đánh thức giấc ngủ sâu
Khoác vội lên vai hành trang người bận rộn
Ổ bánh mì, ly café vỉa hè khét đắng
loay hoay với những thứ không lời.
Phía bên này cuộc chơi
Không thể trả giá cho nỗi đau rất thật
Năm tháng hoài nghi những điều được mất
Giấc ngủ trưa xét nét những hẹn hò.
Giá bây giờ mình có thể làm thơ
ẩn dụ vào đêm nỗi niềm không ngủ
Những cảm xúc không bào mòn ký tự
Khuôn mặt chiều thảng thốt với hoàng hôn.
Không thể mượn vay ai đó nỗi buồn
Và hạnh phúc mang hình hài người khác
Ly rượu suông cứ ngồi say và khóc
May còn có anh
và thơ…. và ánh mắt một thiên thần…Biết bao giờ
trái tim mình
thức nổi một dòng sông?
Và thơ
Và ánh mắt một thiên thần...
Có tham lam quá không hở chị...hihi . Đôi khi chỉ cần có anh , có ánh mắt của thiên thần...là đủ để có thơ của HTT rồi,đủ để mình được sống ,để không thấy mình vô nghĩa hay " nghèo nàn" chị nhỉ ?
hình hài người khác Ly rượu suông cứ ngồi say và khóc
May còn có anh và thơ…. và
ánh mắt một thiên thần… Biết bao giờ trái
tim mình thức nổi một dòng sông? thật lòng tôi chưa khi nào dừng lâu đến thế trước những câu thơ ,có lẽ ngôn từ chỉ là cái vỏ để bạn trải lòng : Bao giờ cũng vậy : Thơ là tiếng nói dâng trào đến tột cùng của những cung bậc cảm xúc ! Có đôi khi chỉ một dấu chấm lặng ,hay một dấu chấm hỏi thôi cũng có thể nói được nhiều hơn cả những ngôn từ hoa mĩ !
mái,gần gũi,vào đọc thơ chị và cm cho chị mà em thấy như đang được
chia sẻ giãi bày tâm tình cùng chị ấy.Chị chắc bận rộn lắm nhỉ?công
việc và cuộc sống của chị cũng được thơ phản ánh phần nào đúng không
chị?
Lời yêu vẫn ở ...Phương trời xa xăm.
Nỗi buồn đọng mắt lá Răm
Bạn thơ thì có NOONG KHĂM đang chờ...Ca dao của anh Oánh tặng em HOàng thanh Trang....Hi hi...Lại ngọc Oánh.
Thấy hình minh hoạ, anh thành ngu ngơ
Kéo lên kéo xuống tần ngần
Thơ Trang chưa đọc, vẩn vơ tấm hình
Lần sau em nhớ làm thơ
Không hình minh hoạ, không người ngu ngơ
...
He he chúc Tr nhé, nghỉ dài quá nên chẳng thăm nhà ai được, hôm nay restart và còm một phát cho tuần mới.
Xin lỗi Tr nhé, đúng là thơ em trúc trắc, khó đọc khó hiểu ... vì anh tập trung vào cái hình minh hoạ nên chưa thấu và toát lên được sự gửi gắm của Tr trong thơ.
Bình an Tr nhé. Chúc hạ trắng mênh manh.
Chúc mấy ngày nghỉ vui vẻ nhé.
Beyond words !!!!!
Bài buồn ! Mà bởi buồn nên viết cho khuây. Anh cũng từng viết cho mình như thế, nhưng chưa bao giờ làm thơ, chỉ là ghi lại những chấn động từ tâm thức để mai này khi nhớ, khi quên ... heheh
May còn có anh và thơ…. và ánh mắt một thiên thần…
Thế là tốt rồi . Cứ viết nữa đi !
bây giờ mình có thể làm thơ
ẩn dụ vào đêm nỗi niềm không ngủ
Những cảm xúc không bào mòn ký tự
Khuôn mặt chiều thảng thốt với hoàng hôn ..."
Giá niềm đơn ôm hình hài nỗi nhớ
Những bơ phờ quên khắc dấu xuân thanh
Giá lòng em tan chảy giữa lòng anh
Thì ngóng chờ kia thành vô nghĩa
Thời gian đâu còn cho cắt tỉa
Những nhánh lòng từng nảy lộc hoang sơ
Giá
bây giờ mình có thể làm thơ
Ẩn dụ ...
Cho một người, hay chính cho em
..
Cho một người, hay chính cho em
ở nơi nào anh cũng có say mềm?
Cũng trầm mình trong ân tình chai lặng?
Biết chăng anh, ở nơi kia xa lắm
Có em đây, xin nâng chén tiêu sầu…….
Mạn phép HTT ghép vội mấy câu thơ. Chắc chưa hay, nhưng là tấm chân tình.
Chúc bạn bình yên...........
Thân mếm