My music

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

EM CÓ CÒN GÌ CHO ANH NỮA ĐÂU...



Em không muốn..., Bạn trẻ - Cuộc sống, Em không muốn, người thứ ba, chồng em, vợ anh, bội bạc, tình bạn
Cảm xúc chợt đến khi đọc được entry của một người bạn nên mượn cảm xúc để viết thay người con gái nào đó. 

Đã thôi không còn ẩn ức đời nhau, em đã hiểu những nhịp đời rồi sẽ có lúc không ngân, như phía mưa bất ngờ ướt tim mình.

Chiều Sài Gòn mờ những nhớ mong, không gian chật chội cho bốn bề hoang vắng, gió cứ bời lên những cơn khát riêng mình.

Hiểu những khoảng lặng đi qua đời anh, em cố hiện hữu với riêng mình xem anh sẽ như thế nào những ngày rất vắng ấy nhưng em không đủ can đảm để mường tượng, để hình dung, để vớt vát những gì vốn không thuộc về mình. Đơn giản thế thôi, đơn giản như khi ta vội vã qua nhau trong phút chốc, bỗng hoang hoải rất lạ một bờ đau đã khép từ ngàn xưa. Không còn mùa thu, không còn những tiếng thơ nức nở với mùa, không còn những hơi thở tưởng chừng như đứt quãng, chúng ta vẫn phải trở về với thực tại vốn sắp đặt sẵn cho mình, phải không anh?

Rồi mọi thứ sẽ lại đong đầy trong anh thôi, em vẫn chỉ là mộng ảo, một khuôn hình rỗng cho anh tựa lúc bâng khuâng trốn chạy mình, như thế có gì là bất biến, có gì là vĩnh cửu đâu. Chỉ một cái nhấn chuột, nếu em đơn giản chỉ là một cái nick trên thế giới ảo này, thì liệu những bóng mây mùa thu có còn se thắt lối tim người?

Mùa đã cũ, thơ cũng không còn hình hài để say sóng, nên sóng bối rối lòng mình chảy ngược phía bờ xa. Thành phố nơi em không có những chiều hoàng hôn tư lự trên ngón đàn, những nẻo hun hút nhập nhòa cô đơn và xa cách, nên cố hữu em không thể buộc nỗi đau mình, giả dụ vào bất kỳ một triền sông nào đó, nên cứ mãi hồ nghi những khoảng lặng của mình trong 4 bức tường chỉ có máy lạnh và con chữ.

Hãy xóa hết về nhau những ký ức gợi buồn. Giờ gió, giờ mưa, giờ những đắng cay chỉ còn là phù du ảo ảnh, không hình hài, không dấu vết, không hò hẹn như bảy sắc cầu vồng khuất hẹn những cơn giông. 

Hạt cát chảy ngược phía muộn màng, em vẫn thế thôi, vẫn hư ảo không dễ gì nắm bắt, vẫn ngu ngơ trên con đường xanh xao hoài niệm, vẫn khắc khổ chôn kín niềm xưa vào phong bao trái tim mình, vẫn vấp váp hoài nghi trên mỗi khuôn mặt người, vẫn thế thôi, như mảnh pha lê dễ vỡ, dễ tổn thương.

Em hiểu anh đã khó khăn như thế nào để quên em, và em không thể lần nữa làm đau những cảm xúc vốn đã quá nhiều vết bầm tím trong anh. 

Cuối mùa, những cơn mưa trở lạnh, se trong lòng những cám dỗ mùa đông. Tạm biệt anh, sẽ thôi vòng quay của những ngày bấn loạn. Hãy bình yên như gió, như mây, anh nhé!

Em có còn gì cho anh nữa đâu ngoài những mùa đau chưa bao giờ khép cửa ......

  • Em cứ bận với việc của em, anh ghi lại một lần ghé thăm để hiểu thêm một chút trong sâu xa thăm thẳm...!
  • Ban Mai
    Bạn viết hay lắm! thật điêu luyện cả về ngôn từ và ý nghĩa diễn tả.Phụ nữ thật yếu đuối,thật nhỏ bé với tình yêu sâu lặng của mình và cũng thật vị tha phải không bạn? Biết vậy nhưng cũng không tránh khỏi,thôi kệ! người ta cũng chẳng tốt lành gì nên nay mới có sự thể lòng người xót  xa.Mong bạn một ngày nào đó sẽ xuất bản sách bao gồm những mẩu chuyện ngắn,cách viết của bạn cho thấy tiềm năng lắm.( hãy tận dụng hết chổ nhé,hì) Hy vọng được bạn tặng sách.Chúc thành công!
    • Hoàng Thanh Trang
      Ban Mai thân mến! Đây chỉ là cảm xúc đồng cảm bất chợt đến khi mình đọc được một entry đầy xúc động của một người bạn. Hóa thân vào nhân vật ấy để cảm nhận sự dằn vặt, xa xót và những ẩn ức của người phụ nữ trong hoàn cảnh ấy. Viết để ngẫm và để tự xác định cho mình những cung bậc của yêu thương và đau khổ nếu như một ngày ty ấy bỏ mình mà đi. Thế thôi, Ban Mai à, chứ không phải hoàn cảnh của mình đâu. Mình đang rất hạnh phúc và bình yên với tình yêu và cuộc sống của mình, với những gì người ấy dành cho mình. Trong câu chuyện không ai là người có lỗi cả, có chăng là sự khấp khểnh của cuộc sống làm ty của họ không trọn vẹn mà thôi.
      Cảm ơn Ban Mai nhiều, mình cũng có ý định thế nhưng đành phải hoãn lại vì có quá nhiều việc phải làm lúc này. Hì, được lời động viên của bạn mình thấy vui lắm. Chúc bạn ngày mới nhiều niềm vui.
  • Kiwi Mai San
    Ngoai hoa thi be Trang can them cai nay cho ngay 8.3 duoc mat va thom, be Trang nhi. 
    • Hoàng Thanh Trang
      Chị yêu, hấp dẫn quá đi thôi. Món quà của chị thật tuyệt.
  • TL
    Ngẫm đi ngẫm lại đúng là chẳng còn gì nữa ngoài cái nhấp chuột.
    • Hoàng Thanh Trang
      Uh, cũng như cậu delete cái là xóa tên tớ ra khỏi danh bạ ngay nhở?
  • Cá Gỗ
    Hu hu hu, hức hức hức!!!!!!!!
  • muathuvang
    Mượn cảm xúc hả HTT? MTV lại nghĩ khác....hi hi
    Mượn 1 người để nói lên cảm xúc
    Hãy gắng bình yên nhé.
    bb
  • Hang
    Chị yêu ơi chị khỏe không? không có một tâm hồn nhạy cảm, một tấm lòng bao dung, một trái tim yêu thương chia sẻ sâu sắc thì không có sự hóa thân h..
  • ba dieu
    nghe buồn quá Trang à!!!
    • Hoàng Thanh Trang
      uh, buồn mới sâu mà hì...Chúc mừng mình nhiều thứ nhé. nhà đẹp con xinh, chồng ngoan nhá.
  • Từ Linh Nguyên
    hehe, đang còn xuân mà viết lách gì buồn rười rượi vậy  
    Ở lắng sâu của ngọn nguồn YT, sau hết những lở bồi, sẽ không còn khái niệm nhận và cho . Chỉ còn bình yên lời ru của người ru nhau ... hì
    Ngày xuân vui em nhé !
  • TRÚC THANH TÂM
  • I am Huyzozo...he he he
    Năm mới vui và an lành nha em...Vẫn chưa được cơ hội mời chủ blog một bữa cà phê..
  • hoangnguyen
    Đa tài qúa Trang ơi, viết cái gì cũng hay. Cảm xúc than hộ mà cứ như trong cuộc ấy... Thỉnh thoảng hn có ghé trang nhà thấy Thanh Trang nhấp vào nên l..
    • Hoàng Thanh Trang
      ANh Hoàng Nguyên, Trang xin lỗi anh vì lâu không  liên lạc
  • TL
    Em! Sao lại đơn giản thế thôi  Sao lại đơn giản như khi ta vội vã qua nhau trong phút chốc Không hẳn thế đâu em Bởi em là gió, em là sông Em là cỏ x..
  • Đàm Xuân Hoán
    thôi em nhé mùa xưa khép cửa/ ngọn gió luồn mang lại giấc mơ xanh / chân bước mải hoàng hôn chiều như vội / mắt kéo thời gian ...đêm đã tạc dáng ngày
  • vanthanh
    "Đã thôi không còn ẩn ức đời nhau" - nhưng vẫn còn ẩn ức trong em...da diết - buồn - vị tha - muôn đời - phụ nữ - chị nhỉ !?! ĐÊM BÌNH YÊN CHO GIẤC MƠ LÀNH!
     
    • Hoàng Thanh Trang
      Em dạo này khỏe không? chị bận rộn quá nên không có tg thăm e,. Vui và hp em nhé
       

3 nhận xét:

  1. Hay quá ! Các nhân tài blog khi xuất hiện đều ở cả phương Nam rồi.

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn bạn, đừng cho mình đi tàu bay giấy thế. Mình sinh ra và lớn lên ở đất Bắc mà, chỉ có mưu sinh ở phương Nam thôi. Mình mới chuyển sang bên này nên ít bạn, cảm ơn bạn ghé thăm.

    Trả lờiXóa