Cuộc đời em thiếu thừa những lỗi lầm từ anh. Giăng lên ngọn cỏ úa miền cô liêu đâm chồi từ chiều đá thạch. Núi hoang vu, nửa chừng ngọn đèn khêu gợi mùa, đốt những ngày xưa.
Này
ơi, con sông cổ tích nhuốm màu bạc nhược, nằm vất vưởng phía chân cầu
đợi gì ở niềm quên? Cứ chếnh choáng đi, hơi men của ngày khát, cháy đỏ
môi mình đau đáu phía bình yên?
Mưa
xối xả trắng trời quật ngã khúc xạ đêm, treo nghiêng những ẩn ức đang
bò lan từ hoàng hôn trầy trụa phía con đường lẫn lộn trắng đen, hoài
nghi và sợ sệt.
Ánh sáng hé mở từ màn đêm, phép chia cào xước nhau ngày sám hối, anh mặn mà gì qua những ngày vui?
Này Thơ, ngủ yên đi, những ngôn từ không bào ra mà ăn được, vậy cớ chi hoang lặng khao khát cứ đốt cháy tim người?
Gió thổi xô hướng năm bảy chiều ngờ nghệch, phút riêng em tư lự với bình minh đang thấp thỏm, vục đầu vào cơn khát, rơm rạ cuộc tình men cất tự ngàn xưa.
Đêm hoang tưởng gọi mời những nụ sương còn đông cứng trên xương lá. Em đã bao lần đánh cược với nỗi yêu thầm vụng kín suốt con đường thời thơ ấu, đan xen những nghịch lý cuộc đời không thể chối bỏ nhau.
Những cảm xúc kiệt quệ bám vào hồn thơ rách tươm những kỳ vọng, lẫn đâu đây khoảnh khắc nhớ nhau mà bất lực đến vô cùng.
Sau ngã rẽ nơi góc đường, có gì là trọn vẹn phủ lấp bình yên? Em đong những sớm mồ côi phục sinh nơi tiếng giao thoa của ngôn từ.
Mùa đông gõ phím tơ nhẹ như lời hứa, đủ sức làm tan chảy những ưu tư đang chất ngất phía bản thể của linh hồn. Chênh vênh kết tủa từ thói quen tầm thường đang nhúc nhắc từng chuỗi thanh âm bủa vây dự cảm ngày không anh.
Đêm trần trụi xổ ra những trang bản thảo đầy nỗi niềm riêng. Em biết giăng vào đâu nỗi buồn đã bạc màu lẩn khuất phía mùa xưa?
Cất tên anh vào đâu đó ngụ cư trên ngôn từ đang gào xé yêu thương. Chiều dần trôi, hồng hoang tự thuở nào thít chặt em vào nỗi nhớ.
Em đang chạm vào anh, một ngày rất mới…. trốn chạy nhau qua mê lộ mặc khải trái tim mình.
Đừng để em hoang mang nơi nút thắt cuối con đường chênh vênh miền cảm xúc..yêu và yêu….
Bạn có người yêu chưa vậy? Có đi chơi với người yêu không vậy?
Tớ thì …
Chắc valentine này lại cô độc…
Ôi, thiệt là khổ thân tôi
Hix, mà không kể lể nữa nhỡ làm bạn bùn thì seo
Dù gì cũng chúc bạn một năm mới vui, và có hay sẽ có tình yêu đẹp.
Có ji chúng mình làm bạn à
Thân
Mà cái ảnh đó là của em à? Anh thấy giống cái ảnh trước quá.
Dạo này bận quá mấy hôm mới vào thăm nhà em được.
Em vui!
NGƯỜI ĐÂU MÀ XINH QUÁ ZẬY?
tư vấn giúp em cách trang điểm với, để cái mặt thảm thương của em bớt đi phần nào thương thảm...
hí hí...!!!
haizzz...!!!
chị viết. em đọc. thấy quặn thắt trong tim... kiểu như là khó thở ý.
Không là bão mà tưa tướp nhau
Những câu thơ cứ xô đêm chực ngã ...
Là thơ đấy ! hì hì, ngày em vui !
Ngón tay che nửa nụ thờ ơ
Bao giờ nhổ cỏ chân cầu ấy
Vướng cả nụ hôn lẫn nụ chờ !