Mượn ngày dở dở ương ương
Tôi đem bán cái chán chường để quên...
Hạt gạo từ trắng hóa đen
Ngửa mưa hắt nắng trộn mềm nỗi đau...
Ngửa mưa hắt nắng trộn mềm nỗi đau...
Tróc long hoang vỡ cái màu ương ương
Trưa ngồi nhặt lá hoàn lương
Vội nhau cho bợt trắng đường chỉ tay...
Nắng òa vớt ánh chiều say
Lem nhem trăng đã uống ngày thành đêm...
Rọi sâu vào khóe môi mềm
Tan hoang dựa tiếng nấc khen nửa mùa....
Lót buồn ăn trái khế chua
Lưng lưng cơn khát bỏ bùa thói quen....
Trả vay mua những khát thèm
Về treo đầu ngõ tráo đêm trừng trừng....
Mượn chiều trói buộc rưng rưng
Đếm tay thấy cả tiếng lưng thì thào....
Thôi về gom những chiêm bao
Đốt thành mưa nắng quẳng vào đời nhau....
Đốt thành mưa nắng quẳng vào đời nhau....
du, chẳng yêu, chẳng ghét, chẳng giận, chẳng hờn trong
một nỗi niềm ...đau đáu về đâu. “ …. Thôi
về gom những chiêm bao .....Đốt thành mưa nắng quẳng vào
đời nhau.... ” Nhiều
lúc cũng muốn gật gờ viết lách gì nhưng lai chẳng viết
được. Và thế là cứ tự ru lòng “ tại cuộc sống
bộn bề nó cuốn mất cái mênh mang tư lự” hay “ tại
dân kỹ thuật vốn khô khan thế, lấy đâu cái dịu dàng
tình tang để mà viết ”.
Nhưng
đúng thực, bác viết thế này mới là thơ. Từ nay, có
lấy bút chì tư gõ vào đầu em cũng lại càng không viết
được. Vì đọc bác rồi mà thấy tự xấu hổ với ý
nghĩ :khỉ thật !Sao mình lại đã có những lúc dám định
tập tành làm thơ.
Và Thích.
Thơ em buồn đọc lên thấy sự mất mát, chia xa…. Anh biết những ngôn từ vụng về của anh nói về thơ em không hay được như nhiều người khác. Em viết nhiều, đầy cảm xúc…bây giờ giữa thời buổi chạy theo cơm áo gạo tiền tìm được người vẫn làm thơ, vẫn có cảm xúc thơ đâu dễ. Người có cảm xúc, biết đớn đau là người biết yêu thương và em là người biết yêu thương….
Không biết những thứ em theo đu ổi, những thứ mà em đam mê có đủ cho em một cuộc sống đủ đầy không nhưng nếu là người có quyền năng để thay đổi số phận, anh muốn em làm một người rất bình thường, đừng quá nhiều cảm xúc, đừng làm thơ, đừng hy sinh quá nhiều, đừng nhận quá nhiều thua thiệt về mình, đừng …nhiều thứ nữa. Có thể sẽ thiếu đi nhiều bài thơ hay ở trên cuộc đời, thiếu đi nhiều bài tản văn giàu cảm xúc nhưng đổi lại có thể em sẽ có một cuộc sống trọn vẹn hơn.
cái chán chường để quên... Nghe em than thở mà thương Cho anh mua lấy chán chường của em Bọ Lập đang giới thiệu thơ em với mọi người tê tề !