My music

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

CHO MÙA ĐÊM TÁI SINH NGÀY

 Thư tình: Gửi người em yêu nhất trên đời, Bạn trẻ - Cuộc sống, Thu tinh, nguoi em yeu, chia tay, tinh yeu, em yeu anh, xin loi anh, noi buon, yeu anh, hanh phuc, thu tinh cho anh, buong xuoi, thu tinh yeu
Anh hiên ngang gõ vào đời em những ký tự không hề rỗng. Những ký tự bào mòn đêm, đuổi bắt những cung đường mê đắm bằng ánh sáng của khát khao. Lộ thiên những ráng mùa trực cảm, trút bỏ hào quang, linh hoạt bản ngã chúi mình vấp vào sợi đam mê. Anh gọi em là quá khứ một thời ủ kín từ ngàn xưa, giờ hữu hạn một bờ vai biệt tích những đêm dài.

Sóng xô ghềnh, những mảng đời chất ngất phù sa. Tim réo gọi bản tình ca không lời, quật ngã khúc xạ ngực gió thời gian. Ngôn từ em bất lực, neo vào cánh buồm khát, lời yêu vụng ngã phía tim đường, đêm không khoá nổi mình bằng mã số niềm tin.

Cánh đồng thơm thảo em, nỗi sợ anh, bên thân ngày ứ đầy khoảng nhớ. Những điều ước cháy đỏ môi, xập xoè lửa, loang ánh nhìn của người hành khất, du mục tháng ngày, di trú niềm quên.

Cuộc hò hẹn đầu tiên, cuốn đêm vào ánh sáng ngày, cuốn linh thể vào thác lũ, dự cảm lập trình, module chứa đầy ký tự ảo. Phía sau lời yêu anh, em thắt lòng, đối diện hằng hà giông bão. Nhúm lẻ nỗi buồn, cạo trắng niềm đau.

Đêm không tái sinh em bằng mưa gió đầy trời. Ở phía không nhau, những vụn vặt tháng ngày hình như khép mở, hành trình xiết chặt đam mê bắt đầu lên men.
Anh không mặc định lời yêu em, chỉ câu thơ cứ hoang mang trực gãy. Nút cô đơn cài giữa ngực, căng mùa yêu, nơi dòng sông dừng lại. Bồi lở phía ngôn từ, phế tích những hờn ghen.

Ngược con đường dẫn đến anh. Em, gặp lối mòn triền miên, ngày, đêm, trộn vào mùa đông, trĩu vai khuya mệt lả. Đoản khúc phiêu lưu, ngón thơ gầy như mắt lá. Run sợi nào cũng ngằn ngặt âu lo.

Phác hoạ mùa, chừa lại chút hoang vu. Cõng mùa trăng đi qua miền gãy đổ. Biết không thể gạch tên anh khỏi quỹ đạo. Nhớ ! em gom lá chiều xâu kín hoàng hôn.
Giấu mùa yêu lên tháp cổ. Hao mòn, quỹ thời gian em không chỉ có 24 giờ chật chội. Miết những nồng nàn, mưa đánh đắm giọt chiều vào tim ngày, oà vỡ. Giọt cà phê đua nhau sốc nổi, bày ra đen, đắng kín môi người.

11 giờ đêm, virut ngủ cứ chường mình ngồi thức. Giọt nước mắt khô hoá thạch, bản “Moonlight” sonata trễ nải, buông lòng.

Rèm mi đông cứng phím chờ
Phía anh đêm có lệch mùa..riêng em?


  • Kiwi San
    Rèm mi đông cứng phím chờ Phía anh đêm có lệch mùa..riêng em? Trang thật đáng yêu! 
    • Hoàng Thanh Trang
      Chị tặng em nhiều hoa thế ạ? nếu mà được chạy trên cánh đồng hoa này với người ý thì tuyệt chị nhỉ? Chị lâu trở về thế?Cảm ơn chị nhiều ạ.

  • Mr Hoi
    Có phần nào dành cho tớ không?
     Trang ơi!
    • Hoàng Thanh Trang
      Anh về rồi à? quà em đâu? anh đọc có thấy mình có chỗ nào trong ấy không?
  • hoanghung
    1--toàn entry là thơ hay văn xuôi vậy em.???
    2-- Phía anh đêm có lệch mùa..riêng em?   câu nì là chết í nhé--- Em ghê thật.
    • Hoàng Thanh Trang
      He..he....cái ni gọi là thể ...lung tung phèng..vì lẫn lộn thơ văn...Em hiền vậy mà anh bảo em ghê là sao?
  • Nguyen Minh
    Di dau vang nha khong mo cua chao hoi anh em mot tieng the HTTr oi...?  Lai ngoc Oanh.
    • Hoàng Thanh Trang
      Hì, nhà em có khóa đâu. Chỉ là mấy hôm bận quá nên không tiếp mọi người được. Anh thông cảm nhé!
  • Từ Linh Nguyên
    Đăng đắng những nỗi niềm lẳng lặng trôi vào nồng nàn và chênh chao, lá trút về cuối đường ngập run những chiều chơm chớm niềm rêu dỗ chân ngày chúi hụt ... Bắt gặp mình trong một khoảng mênh mông  trống  một phía Người ...
    Chợt nhớ: Chỉ còn mênh mông gương hồ, hắt hiu soi những cây bàng lá đỏ, chỉ còn mênh mông gương hồ ... từng hàng cây góc phố ngây ngô nhìn nhau ...
    Ngôn từ không hề ảo, nỗi niềm không hề ảo, và những dấu chân đêm không hề ảo. Chỉ là những dấu lặng giữa ngày và đêm cứ khoét sâu niềm hoang ảo trổ lên ngực chiều những lưỡi gió ngông đau
    Rèm mi đông cứng phím chờ Phía anh đêm có lệch mùa..riêng em?
    Bài rất hay mà lạnh ...
    Em vui !
     
    • Hoàng Thanh Trang
      Hì, bài này của Trang đã lạnh, đọc của anh Trang cũng đành cắn bút thôi...Cảm ơn những lời đồng cảm của anh. Anh vui
  • Nguyen Minh
    Lại trở về mạch nguồn chính của tình yêu thánh thiện say nồng thương hiệu HTTR.NHớ em gom lá chiều gom kín hoàng hôn!Giấu mùa yêu lên tháp cổ.Hao mòn...lại vẫn hay vẫn mới ,thế là tài thế mới là văn...Hi hi.Còn anh chỉ quẩn quanh lục bát vẩn vơ: Chờ em đi hết nỗi đau.Trời xanh mây trắng bạc màu  bay qua.Sông trôi năm tháng hiền hòa....Anh vừa ở Sài gòn bay ra Hà Nội hôm qua,muốn gọi điện gặp em xin chữ ký lên áo mà kô dám gọi cho em vì nghĩ rằng em rất bận về giờ mới tiếc hùi hụi nói trên blog thì to mồm mạnh dạn lắm...mà gặp em lại thấy run...HU Hu tiếc quá,tiếc thật...Lại ngọc Oánh.
    • Hoàng Thanh Trang
      Hì, em cũng rất thik đọc những câu thơ của anh đấy. Sao anh O lại không gọi điện để Trang mời cà phê Sg nhỉ? tiếc thật đấy.

1 nhận xét: