Đợi bóng mình đi qua ngõ
Ta thở phào, duỗi mặt nằm co
Ô cửa sáng khép hờ vẫn sáng
Bí mật vuông lăn lóc ngủ vờ.
Vắng bóng - ta vứt đi mình đạo mạo
Vẻ tinh khôi khát những nụ hôn thừa
Cố nhăn mặt bằng nụ cười vênh váo
Hềnh hệch buồn gõ trật phím Enter.
Thôi ngất ngưởng với tình yêu rất cũ
Mua lặng im mặc cả cái thật thà
Mưa không đủ để ta ngồi bệt khóc
Ném nghi ngờ lên một chuyến đi xa.
Ta cứ trốn bóng đời, không dám thở
Đêm lâng lâng không chốt nổi tiếng cười
Canh chừng phố vừa vừa say để nhớ
Quay quắt chờ gục trên lá ngủ rơi.
Câu thơ dở - đốt tàn môi vẫn dở
Bóng của ngày không kịp đuổi mùa trôi
Dẫu có thắt nơ, đánh xi đôi giày cũ
Không thể sang tên - định mệnh ấy - nửa vời.
Đêm vẫn cứ bội thực đêm như thế
Thơ ngủ ngồi trên thảm cỏ nghe mưa
Ta di trú vào bóng mình như thể
Lật bàn tay - đủ năm ngón - không thừa.
Mà cũng đừng đuổi bóng đi, một khi đó lại là bóng ta, dù chỉ là một ngày thôi!!
Hôm qua còm bằng tin nhắn mà không thấy hồi âm.
chị Trang khang khác! Giữa những không gian ảo ảnh của
ô cửa khép hờ vẫn sáng đã thấy có hơi thở của cuộc
sống và cỏ cây hoa nắng bằng ...Thơ ngủ ngồi trên
thảm cỏ nghe mưa.
Có dừa sai trái có mè xửng ngon
Có măng ngâm với ớt giòn
Chè Lam tiếp bạn vẫn còn đến khuya
Đền Hùng Phú Thọ ..