My music

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

TRUYỆN KHÔNG ĐẶT TÊN




Nàng bước xuống sân bay, cái nôn nao khi máy bay hạ cánh làm nàng khó chịu, lao vào phòng WC, cơn ói làm khuôn mặt nàng tái nhợt. Vội thoa lại lớp phấn hồng lên má, chút son lên đôi môi mọng, nàng chỉnh lại chiếc đầm màu hoa cà tôn lên vẻ đẹp dịu dàng đến mê hoặc. Nàng không muốn anh lo lắng khi thấy nàng ốm. 

Tài xế riêng của anh đón nàng ở ga chờ. Nàng chưa bao giờ được anh trực tiếp ra đón, không phải vì anh quá bận  mà vì nếu anh  xuất hiện ở sân bay đón nàng thì ngày mai trên báo sẽ có một dòng tít lớn về anh….Anh không muốn thế, nàng không muốn thế, họ chỉ dành cho nhau những phút giây ngắn ngủi trong thầm lặng. …

Khách sạn nằm trong một con hẻm nhỏ, nàng khoác thêm chiếc khăn  ngang cổ, đeo đôi kính sậm màu, căn phòng 202 quen thuộc.

Trong khi chờ anh, nàng mở laptop, ngó qua mấy bản hợp đồng, check mail và gửi thông báo cho cô thư ký sắp xếp lịch làm việc cho ngày mai.

Anh đến, hồ hởi như lần đầu gặp nàng vậy. Nàng cứ ôm chặt lấy anh, hít hà mùi mồ hôi vừa quen vừa lạ, và nàng khóc, lần nào cũng thế. Nàng vốn là người cứng cáp và mạnh mẽ, không hiểu sao mỗi lúc trước anh, trái tim nàng cứ mềm ra, yếu đuối như một cô bé mười sáu. Cũng đã ba năm rồi mà cảm giác của nàng vẫn như ngày hôm qua, ngày nàng gặp anh trên chuyến bay ấy….

…Sân bay thông báo chuyến bay của nàng trễ 1 tiếng đồng hồ. Nàng lang thang trên net, chán lại ngồi chống tay lên cằm ở phòng chờ, nàng lẩm bẩm hát những bài hát mà nàng thik….Và nàng chẳng thể biết được có một ánh nhìn hun hút ở hàng ghế phía dưới. Và họ quen nhau như thế, cứ như là họ biết trước sẽ là của nhau vậy. Anh dí dỏm và hài hước, anh thâm trầm mà sâu sắc, anh biểt giữ đủ khoảng cách để đề phòng và gây sự tò mò nơi nàng. Lúc quen anh, nàng cũng chẳng cần biết anh làm gì, như thế nào, chỉ sau này khi mà anh không bao giờ dành cho nàng những khoảng không gian thật sự hào phóng, nàng mới tò mò về anh, nhưng lúc đó đã quá muộn để nàng ép trái tim mình thôi không nghĩ đến anh nữa. Anh không là người của giới giải trí..nhưng cũng tạm gọi là người của công chúng….Những quyết định của anh có thể chẳng quan trọng với nàng nhưng lại có thể quyết định tới rất nhiều người….Thế nên những hành động nhỏ của anh thôi cũng hao tốn rất nhiều giấy mực của giới báo chí. Anh không cố ý giấu nàng về mọi thứ, kể cả việc anh yêu nàng thế nào, anh nhớ nàng ra sao. Còn nàng, 33 tuổi, xinh đẹp và tài năng. Nàng đủ khả năng kiếm một tấm chồng đàng hoàng nhưng không ai mang lại cho nàng cảm giác như anh, cảm giác vừa muốn chiếm hữu, vừa muốn an phận, vừa muốn tung hê tất cả lại vừa muốn chỉ mình nàng biết nàng yêu anh như thế nào thôi.

… Nàng vẫn nằm trên giường, nhìn anh đang đăm chiêu hút thuốc ngoài cửa sổ.  Nàng khẽ cuốn tấm chăn lên người, bước lại và ôm anh từ đằng sau, hôn nhẹ vào mái tóc đã tố cáo anh không còn trẻ. Nàng ngồi xuống tấm thảm trên nền nhà, ngả đầu trên đùi anh, họ cứ im lặng như thế….. Anh không có quyền làm khổ em, không thể là người quyết định số phận em được….Em còn cuộc sống của riêng mình nữa….” Những lời anh nói, nàng cũng đã nghe, đã đọc ở đâu đó hàng trăm lần ở những người đàn ông khác trong những câu chuyện trên tạp chí…nhưng với anh, nàng vẫn thấy xúc động. “ Anh không muốn thế, sẽ là ích kỷ nếu anh cứ giữ em trong vòng tay của mình…nhưng cứ nghĩ đến ngày nào đó anh không còn em nữa, anh thấy tim anh như ngừng đập, máu anh như ngừng chảy trong huyết quản của mình, thương yêu ạ. Anh có thể rất quyết đoán khi đưa ra mọi quyết định mà sao lại không thể với chính bản thân mình và với em được nhỉ?
 
Nàng bước vào phòng tắm, dòng nước mơn man trên làn da nàng. Bất giác, nàng sờ xuống bụng mình, nơi có giọt máu của anh đang tượng hình trong cơ thể nàng. Anh đã không muốn thế, đã hàng ngàn lần lời yêu cầu của nàng bị anh khước từ… “Không phải là anh không muốn có con với em, nhưng nó sẽ thế nào nếu không được biết cha nó là ai? Nó sẽ lớn lên thế nào nếu thiếu vắng anh? Còn anh, anh không thể là một người vô trách nhiệm được, anh cũng có quyền được yêu thương và che chở cho con mình chứ? Nhưng anh không thể làm điều đó với em, với gia đình mình được….. 

Anh sẽ không biết đâu, nó sẽ là của riêng nàng thôi, biết là nàng quá ích kỷ với anh và với giọt máu ấy….Nhưng suốt cuộc đời này, nàng chỉ muốn trọn vẹn là của anh, dẫu cái giá phải trả không hề rẻ chút nào….nhưng nàng là vậy, hãy cho phép nàng được yêu anh theo cách riêng của mình….

7 tháng sau, một bé gái chào đời. Mẹ cô bé đã không qua khỏi lúc sinh cô bé trong khi bệnh tim tái phát. Có một người đàn ông lặng lẽ đến, làm thủ tục khai sinh cho cô bé, phần tên cha ghi rõ tên người đàn ông ấy, rất cẩn trọng. 

  • Nam Linh
    Thật hay nhưng...tội quá Trang ơi...!!
    • Hoàng Thanh Trang
      Vâng, nhưng em thấy bế tắc với những tình huống như thế, đành để mưa ướt những trang đời thôi ạ. Anh vui.
  • Người dùng Yahoo!
    • Người dùng Yahoo!
    Bạn T mến! Bạn thật lãng mạn! Theo còm của bạn từ trang K. San mình vào đọc bạn và chợt nhớ tới câu chuyện của bạn mình. Bạn mình đang có 1 tình yê..
    • Hoàng Thanh Trang
      Bạn Lan mến! rất vui vì mới quen mà bạn đã tâm sự với mình rất nhiều rồi. " Cái tính lãng mạn viển vông đôi khi dẫn con người ta đến những phút gi..
  • Lại còm
    Ui, em xóa giúp anh comment vừa rồi. Anh quên đặt chế độ bình luận riêng.
    • Hoàng Thanh Trang
      Hì, không sao đâu anh, có gì riêng tư đâu, anh cẩn thận quá đấy.
  • Lại còm
    Ồ, anh cứ ngỡ em là con gái của Nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm. Câu thơ ý trong bài "Giữa hai hàng lục bát". Con của một tài năng chưa hẳn là một may mắn em ạ! Chúc em hạnh phúc.
    • Hoàng Thanh Trang
      Anh Jeff Pham! cũng nhiều người nghĩ em thế, cũng vui lắm nhưng em được sinh gia trong một gia đình mà bố mẹ đều là dân kỹ thuật cả, chả hỉu sao lại lãng mạn đến thế. Cảm ơn anh, chúc anh nhiều niềm vui.
  • Lại còm
    Em có phải là con gái của nhà thơ "Biết nói làm sao bông trang nở"??
    • Hoàng Thanh Trang
      Dạ không anh ạ, em không may mắn được là con gái của nhà thơ Hoàng Cát? hay Hoàng Cầm nhỉ? ý anh vậy ạ? vì em cũng không nhớ câu thơ này là của ai anh ạ.
  • Lại còm
    Tóm lại, tác giả là một phụ nữ bao dung, cả trong thơ và trong truyện. Thanks for the story and your comment.
    • Hoàng Thanh Trang
      Ui, có kết luận vội vàng quá không ta? chứ tác giả tự thấy mình vốn vô cùng ích kỷ và hay ....ghen, ke..ke....Vui nhé!
  • Nguyen Minh
    ''Còm'' thêm,nói chưa hết chưa chiuj được...He he.Nhân chuyện anh nhận được sách của HTTR mãi tận Sài Gòn gửi tặng,đúa cháu gái con ông anh cũng hay..
    • Hoàng Thanh Trang
      Hì, vậy cho em gửi lời hỏi thăm cô cháu gái anh nhé! chúc anh vui
  • Thường Dân núi Tản
    Vậy là em không chịu quan sát đó thôi ! không giống nào yêu nhau như chuồn chuồn cả , chúng yêu nhau ở trên trời , vừa bay vừa yêu ! ( Thông cảm nha , không định nói kỹ thế đâu , lẽ này là do Tr hỏi mới nói ). Nhưng kết quả thì sao ? đã có câu trả lời rồi phải không ?
    • Hoàng Thanh Trang
      Hì, tại ngày bé toàn đi bắt chuồn chuồn trong bóng râm nên đâu có quan sát được đâu. Hóa ra là vậy...chắc để em đi tìm hiểu thêm. Em mà đoán kết quả thì nó sẽ không khớp với anh đâu...nên anh đừng làm em tò mò thế chứ?
  • daf
    Truyện thật nhẹ nhàng... cho một ngày bình yên
  • Nguyen Minh
    Xin chào ngày mới tới em.Chiều chủ nhật (8.11.)Anh đã nhận được sách do em gửi tặng.Biết là sáo mòn anh vẫn gửi tới em lời cảm ơn về sự chu đáo của em.Một tập hơp rất phong phú về thể loại,giọng văn lạ quá nói tóm lại là một ấn phẩm có chất lượng giữa một rừng sách như hiện nay.Mấy bài tự chọn của em anh thích nhất...!Về bài viết này anh thích cái kết hơn ...!LNgO.
    • Hoàng Thanh Trang
      Anh nhận được sách rồi ạ? Cảm ơn anh đã có những lời khen cho tập sách và ưu ái cho Trang nhất, ke..ke...
  • Nguyen
    Su hi sinh cho tinh yeu qua lon! Co nhung tinh yeu tron ven nhu the o ngoai doi khong chi T nhi?
    • Hoàng Thanh Trang
      Uh, người phụ nữ yêu bằng cả trái tim mình, em nhỉ? ở ngoài đời  chị tin rằng vẫn có những tình yêu như thế em à? Em dạo này bận không? có gì vui bữa nào kể chị nghe với nhé!
  • Kiwi San
    Em giống người ấy, lúc nào cũng làm cho chị khóc, nhưng cũng có cái khác, em k làm chị đau khổ. N câu chuyện và những vần thơ của em thường làm chị sống lại chính bản thân mình... Như có một người k biết gì về ta mà thấu hiểu ta. Điều ấy thật kinh ngạc!
    • Hoàng Thanh Trang
      Chị, em khôngmuốn chị khóc đâu. Mắt chị đẹp thế kia cơ mà. Cũng như em đã bắt gặp mình trong những suy nghĩ của chị đấy thôi....an lành chị nhé!
  • Dong
    Mình thích những truyện như thế này.
    • Hoàng Thanh Trang
      Em cũng thích những còm như thế này. Hì, vậy em sẽ viết tiếp nhé?
  • Cá Gỗ
    Rất thật, kết tuy buồn nhưng cũng khá có hậu. Chưa đọc kỹ nên chỉ cảm nhận vậy, mai sẽ đọc lại. Chúc tiểu thơ tuần mới đầy niềm vui.
    • Hoàng Thanh Trang
      Thì em toàn viết truyện có thật thôi mà..ke..ke...tuy có hư cấu đến 99%. Anh bận thế và vẫn tranh thủ ghé đọc là em vui rồi.
  • Cá Gỗ
    Em nên đổi cả cái nick đi. Đường link vẫn thế chỉ cần đổi nick thôi, ví dụ HTTR. Mấy hôm nay có chiều hướng hòa bình hơn nhưng tự nhiên mất hứng viết lách, khe khe. Khổ khổ
    • Hoàng Thanh Trang
      Hì, em định đổi rồi mà mọi người phản đối quá trời luôn. Thôi em sẽ cho những bài viết kia vào trong mục riêng bạn bè mình đọc thôi vậy. Từ từ rồ..
  • hoanghung
    • Hoàng Thanh Trang
      Seo lại ngồi chống cằm và khóc thế kia, nín đi, tý bụt cho đi ăn kem nhá!
  • Thường Dân núi Tản
    Nhẹ nhàng thanh cao , diệu vợi cứ như tình yêu của những con chuồn chuồn ấy Trang nhỉ ?
    • Hoàng Thanh Trang
      Hì, Trang hok biết tình yêu của con chuồn chuồn nó thế nào cả, nhưng thanh cao, diệu vợi như anh nói thì Trang cảm nhận được. TQ mùa này chắc đẹp lắm anh G nhỉ?
  • ba dieu
    Câu chuyện buồn quá đi T ơi!!!! Nhưng có những chuyện như thế thật xảy ra đấy T. nhỉ? những câu chuyện có kết cục buồn!!!! Nhưng đầu tuần phải vui T. nhé, "mong âu lo không về qua đây"!nhen T.!
    • Hoàng Thanh Trang
      Uh, chuyện buồn thật nhưng không phải là không có đâu badieu ạ, chỉ là kết thúc thì sẽ có sự khác nhau mà thôi. Trang vẫn vui mà, chỉ có mỗi điều chờ được chàng trai hoàn hảo mà thành ra như thế thì Trang nhất định không chờ đâu, tạm bằng lòng với người đàn ông hoàn hảo trong mắt của riêng mình là okie roài, nhỉ? Badieu cũng vui nhé! ĐN hôm nay thế nào? SG nắng đẹp cực kỳ luôn.
  • Tuyen
    Hoá ra cậu vẫn không nghe lời tớ. Chẳng hề đi ngủ vì còn mải hoài thai và " đẻ" ra cái truyện này. Tự ái quá đi mất. Nhưng mà lại có cái phục vụ công chúng.
    Vừa thức dậy. Đọc. Thích nhất cái mông đứa bé. Còn trong truyện thì thích nhất cái đoạn giữa. Có lời bình: Thằng cha này kém quá. Thật thiếu kinh nghiệm. He.... he....
    • Hoàng Thanh Trang
      Hì, xin lỗi cậu, vì truyện này đang viết dở nên đành không nghe lời cậu vậy. Tớ  nói cho cậu biết, phụ nữ đã muốn thì đàn ông có kinh nghiệm giời cũng không thoát được đâu, cậu đừng tinh vi...ke..ke
  • Phương Thúy
    Một kết thúc thật buồn chị ạ! Nhưng ở đời vẫn có rất nhiều tình yêu như thế. Hạnh phúc là khi yêu hết mình, và không bao giờ phải nói từ "hối hận"
    • Hoàng Thanh Trang
      Uh, buồn thật nhưng sẽ thế nào nếu chuyện tình ấy cứ ngày càng đi sâu vào ngõ cụt, không lối thoát em nhỉ? Cảm ơn em.
  • Phương Thúy
    Temmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm! Tem xịn nè chị ơi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét