My music

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

GỬI NGƯỜI KHÔNG QUEN


Lạ thật, em thề rằng em chẳng có họ hàng với anh, dẫu có lục lại cả gia phả cũng chẳng bao giờ tìm được tên anh trong bao nhiêu tên người thân, cũng chẳng phải bạn bè hay tình nhân gì. Thế mà anh bảo anh đã để ý đến em từ bé, từ cái ngày anh bắt gặp ánh mắt em buồn quá ấy. Nhưng chắc hồi đó em còn bé nên anh chẳng để ý nhiều. Chỉ đến khi em bắt đầu trở thành thiếu nữ, anh mới định hình được tình cảm của mình, và thường theo em trên mỗi km đường đời và đường yêu.
Này nhá, anh đừng chối bỏ, cái lần em thi trượt Đại học, em đã đóng kín cửa suốt nửa tháng để trách cứ mình, mặc cảm và xấu hổ với tất cả. Lúc đó anh cứ lặng lẽ bên em, ngồi thật im mặc cho em xua đuổi…. Thế mà anh vẫn lỳ lợm trong suốt nửa tháng ấy….Rồi hình như anh cũng hiểu, em cần có khoảng riêng cho mình, em cần thời gian để tự vấn mình và em cần thời gian để làm lại từ đầu…
Và anh xa em. Đó là khoảng thời gian em lao vào học như quên hết mọi thứ, kể cả anh và một vài anh chàng đẹp trai khác. Đối với em lúc đó, chỉ có một mục đích duy nhất là phải vào Đại học mà thôi.
Và phần thưởng cho em cũng tạm okie. Em nhập trường…và nhập yêu. Đó cũng là lúc anh bắt đầu xuất hiện lại, đan xen giữa các cuộc cãi vã nảy lửa của em và người yêu, giữa những ngày em lê thê vì cảm giác bị bỏ rơi và đau khổ. Anh chọn đúng thời điểm để lao ầm ầm vào em, tranh thủ khoảng thời gian vắng mặt người yêu em để mà thủ thỉ, vỗ về và bảo là yêu em lắm lắm, sẽ ở bên em suốt đời….
Ôi trời, em nhìn anh như một vật thể lạ, cau mày đá đít anh vài phát và bảo, anh nhìn lại mình đi, sao lại có thể mơ mộng cùng em sánh vai trọn đời này được nhỉ? Anh vừa già, vừa xấu, quắt queo bùi nhùi như mớ rẻ rách ngoài đường vậy. Gì mà hơi một tý đã xị mặt xuống, nhăn nhó và hay khóc lóc. Em nói thật chứ mỗi lần khóc em soi gương đã thấy mình xấu tệ, còn anh thì không thể nào mê nổi mỗi lúc anh khóc. Lúc ấy em chưa từng thấy ai xấu và đáng ghét như anh.

Rồi cứ thế, anh chen vào cuộc đời em một cách bất nhẫn vô cùng mặc dù em chẳng bao giờ muốn thấy mặt anh. Lúc em nhớ mẹ, lúc gia đình em có người mất, lúc em nghe tin cô bạn ốm….anh đều lăng xăng quanh quẩn bên em.
Uh, mà cũng tội anh thật, những lúc em hạnh phúc, anh đâu có mặt để mà được ngắm nhìn khuôn mặt em rạng rỡ và bình yên đến mức nào anh nhỉ? Anh chỉ luôn được nhìn khuôn mặt em cau có và rũ rượi đến tê tái mà thôi. Vậy mà anh vẫn cứ khen em đẹp, em dịu dàng, vẫn bên em như một người đầy tớ mẫn cán.
Rồi khi tình yêu của em và người ấy tan vỡ, anh cũng đã gào lên một mình giữa đêm khi nhìn em ngã quỵ. Nước mắt và những đêm không ngủ đã bào mòn trái tim em, anh vẫn không thôi từng ngày bên em, lau những giọt nước mắt tủi hờn.
 Anh bên em đi tìm lại từng con đường nơi bọn em hò hẹn, từng quán café nơi bọn em trao nhau những nụ hôn ngọt ngào….Anh chẳng khó chịu khi mỗi chiều cùng em ra bãi sông Hồng ngồi tư lự hàng giờ đồng hồ, thả từng kỷ vật một thời xuống dòng sông kia, thả lên trời cả những lời yêu thương và cay đắng. Những ngày ấy, em tưởng mình không thể sống nổi khi đưa ra quyết định cho bản thân mình, cho người ấy. Em thật tệ anh nhỉ? Anh khuyên em nên về nhà với mẹ, để có thể vơi bớt niềm đau. Và em đã làm thế…..

Nhưng sự ích kỷ đã làm em quyết định vội vàng khi muốn quên đi tất cả. Anh không thể nào ngăn bước em đi xa, đi tới thành phố nơi không có người ấy, không có kỷ niệm, em tin khoảng cách và thời gian sẽ làm em nguôi ngoai….
Thế là em lại xa anh, để cố gắng sống và tồn tại trong một môi trường mới. Một mình giữa thành phố đông người, những lúc nhớ nhà quay quắt, em chỉ biết khóc nhưng em không muốn anh biết đâu. Mặc dù anh đã yêu em, đã dành tình cảm và sự quan tâm với em rất nhiều, nhưng em lại không hề muốn anh, không hề thích anh có mặt trong cuộc sống của mình một chút nào.
Rồi em gặp người đàn ông của cuộc đời mình, em hấp tấp và giản đơn như một đứa trẻ. Và em đã quyết định sẽ không bao giờ liên lạc với anh nữa, vì em hy vọng biết bao cuộc sống của em sẽ bước sang một trang khác, chỉ toàn màu hồng và được viết lên đó bởi những yêu thương.
Nhưng rồi mọi điều không đơn giản như em nghĩ. Em vốn là người phụ nữ nhạy cảm, đa cảm và dễ bị tổn thương. Và anh lại xuất hiện trong cuộc đời em, như một định mệnh.
Anh lại song hành cùng em mỗi đêm, lại đau đáu cùng em mỗi khi em tủi hờn. Cuộc sống đâu có cầu kỳ mà sao em cứ cảm thấy nó xoay những mặt đời khắc nghiệt đến thế?
Khi mọi cái đã ở một mức tương đối ổn, em mới bắt đầu nghĩ đến nhu cầu của bản thân mình, chỉ đơn giản là được sống như mình muốn, được làm những gì mình thích, mình nghĩ chứ không nhất thiết phải sống theo định hướng và bản thể của người khác. Nhưng em đã không làm thế được, em còn quá nhiều trách nhiệm và bổn phận, đành khép hờ cái tôi của mình để tìm sự bình yên và thanh thản nhất.
Nhưng em vẫn nhất định không muốn có anh đâu, em tìm đến blog như một nơi để giảm stress, để tìm sự đồng cảm và chia sẻ qua những trang viết, và em đã làm được điều đó anh ạ. Chắc là anh sẽ không giận em về điều đó đâu…nhưng trời ạ, dù em có viết gì trên blog đi chăng nữa thì hình ảnh anh vẫn xuất hiện thường xuyên trên từng câu chữ, nó làm em khó thở và ngột ngạt. Vậy là anh vẫn nhất quyết không rời xa em, vẫn len vào từng ngôn từ, từng hơi thở của thơ em, từng mạch máu của những entry….dẫu là nước mắt viết cho người xưa hay hiện tại.
Mỗi khi em đau khổ đến tột cùng, anh luôn muốn ôm em, phải thế không anh? Nhưng bên em còn có bé con nữa. Em ôm con để nén lòng mình lại, để tự tin và mạnh mẽ hơn. Em biết anh thường  nhìn em từ xa, mỉm cười mãn nguyện khi bây giờ ngoài anh ra, em còn có niềm an ủi khác là con trai của mình.
Anh vẫn luôn có mặt bên em, mọi lúc như một tri kỷ bất đắc dĩ vậy. Anh ôn hoà và bình yên, anh không làm em đau chỉ vì những lời nói lúc giận, anh không làm em chới với bởi những hụt hẫng. Có anh, em nhận ra niềm vui và hạnh phúc quan trọng biết nhường nào. Và anh, anh là một phần không thể thiếu trong cuộc đời em đấy, anh biết không hả nỗi buồn?

  • Nếu đúng là viết cho ông anh có cái tên quen quen là "Nỗi Buồn", thì phải sửa lại tit bài đi, nha nha nha...
    Dám cá mười ăn một là cái anh chàng Nỗi Buồn này không những quá quen, mà còn cùng ADN nữa, kekeke!
  • Cá Gỗ
    He he, Cá nói đúng rứa mà lại phản đối kịch liệt là răng hè. Vẫn chưa đoán được mẹ Cún là ai????, he he dạo ni đầu óc lẩn thẩn rồi tiểu thơ à.
  • Tung (Tiepkhac)
    Sao lại tàn nhẫn với Nỗi Buồn thế?
    • Hoàng Thanh Trang
      Không tàn nhẫn anh ấy không buông tha, khổ thế đấy NHR ạ.
  • Cá Gỗ
    Hu hu, vợ càng yêu thì càng khổ, mà vợ không yêu thì lại càng khổ tiểu thơ à, nói chúng đã có vợ thì luôn luôn khổ. Đấy là chân ní. Nhà Cá thì 29 Tết là lên đường về quê và mống 4 mới hết Tết ở quê. Mẹ Cún là ai nhẩy, Cá có quen không. nghe tên thì rất quen nhưng dạo ni trí nhớ Cá kém quá lẫn hết rùi (bị đì nhiều mà, khe khe)
    • Hoàng Thanh Trang
      Ơ, thế ra Cá nói thế phụ nữ chúng em luôn làm khổ đàn ông à? Thay mặt phụ nữ, em phản đối nhiệt liệt ý kiến này của Cá đấy. Mẹ Cún đã từng nói chuyện đt với Cá rồi, một người làm cùng ngành với Cá nữa, đoán ra ai chưa nào? Chúc Cá và gia đình đón tết vui vẻ, mau lấy lại phong độ để năm sau hoành tráng hơn năm trước cá nhé (ý nói về mọi thứ ấy )
  • Cá Gỗ
    Hu hu, thảo nào hôm qua không những hắt hơi mà còn sổ mũi, tối về lại bị vợ mắng nữa chứ. Khe khe
    • Hoàng Thanh Trang
      Uh, Tết này Cá đại diện em đi thăm và chúc Tết bạn em nhé! Bạn em là mẹ Cún ấy. Hôm qua bọn em có tám với nhau, nhắc về Cá mãi. Mà sao dạo ni hay bị vợ mắng thế? hư quá chứ gì? Phải học thuộc lòng hai điều:
      Điều 1: Phụ nữ luôn luôn đúng Điều 2: Nếu phụ nữ sai, xin xem lại điều 1.
      Cá nghe em khuyên nhé, cứ như thế thì càng ngày vợ càng yêu lắm lắm ấy chứ. Cảm ơn em đi nào! Bao giờ cả nhà về quê ăn Tết hả anh?
  • nguyen
    Hình như nhà văn thường sống bằng ký ức, chỉ nỗi đau và ký ức buồn mới viết được hay. Chúc Trang luôn mạnh mẽ và gặp nhiều niềm vui trogn năm mới nhé.
    • Hoàng Thanh Trang
      Chào bạn, cũng không hẳn các nhà văn thường sống bằng ký ức đâu bạn ạ. Cuộc đời chính là vốn sống để họ đưa lên trang sách bằng hư cấu với nhiều đề tài khác nhau. Trang không phải là nhà văn, chỉ viết linh tinh vì thik viết thôi. Cảm ơn bạn thật nhiều. Trang sẽ luôn cố gắng để mong manh mà không dễ vỡ, hì. Cũng mến chúc bạn một năm mới tràn ngập niềm vui.
  • Cá Gỗ
    Gửi tặng tiều thơ cành đào đón Tết nhé. Chúc tiểu thơ có một cái Tết vui vẻ và ấm cúng bên gia đình nhỏ của mình.
    • Hoàng Thanh Trang
      ế
      Em ở SG nên tặng Cá cành mai này đón Xuân nhé! Chúc anh Cá luôn vui và hạnh phúc trong 365 ngày sắp tới nhé! Em và một người bạn Cá cũng quen hôm qua nói chuyện có nhắc đến Cá đấy, có bị hắt hơi không?
  • Đoàn Binh
    Buồn nhiều không tốt đâu con gái...Hãy gạt qua tất cả, quên nỗi buồn và vui lên, nào cười thật to cho mẹ nghe tiếng nào...
    • Hoàng Thanh Trang
      Mẹ ơi, con không buồn đâu. Chỉ là tổng kết lại xem mình có điều gì mà anh nỗi buồn anh bám theo con suốt thôi mẹ ạ. Mẹ đã sắm tết được nhiều chưa ạ? bao giờ mẹ nghỉ tết? con làm hết 29 cơ mẹ ạ. Mẹ nhìn con cười rạng rỡ như trên avatar chưa ạ? Đấy, mẹ yên tâm mẹ nhé! Yêu mẹ.
  • PHẠM NGỌC ĐẢNH
    Anh “nỗi buồn” của em thật s ung sướng . Chúc em vui đón Tết, hạnh phúc.
    • Hoàng Thanh Trang
      Trời ui, anh Danh lại ngưỡng mộ anh nỗi buồn thế, anh ấy lại kè kè theo em suốt ngày thì khổ em lắm anh ơi! Năm mới em chỉ muốn gặp anh niềm vui, chú hy vọng, chị hạnh phúc và cô may mắn thôi anh. Cũng mến chúc anh Danh một năm mới thật an khang, hạnh phúc và vui vẻ!
  • tem
    Con trai mà chị...Lì nhưng rất đáng yêu..Mơ ước của em sau này là có 2 chú nhóc đấy... Úi em tưởng chị đang viết về anh nào, anh "nỗi buồn" em cũng sợ lắm...Anh ấy cũng bám em 1 thời gian dài đấy, dấu vết của anh í vẫn lẩn khuất quanh em nè...Hi hi.. Chị ổn và thanh thản là em vui và mọi người cũng rất vui... Chúc chị và cậu nhok luôn hạnh phúc..Cậu nhóc ăn ngon, chóng lớn để giúp mẹ nha...
    • Hoàng Thanh Trang
      Uh, hay bị mẹ mắng nên cậu nhóc có vẻ rất khoái ba. Cậu ấy thường bảo chị : "Mẹ, đừng khóc nữa. có con ngủ với mẹ để bảo vệ mẹ đây"...thế là hết buồn liền em à. Chị thì chỉ cần một nhóc thôi, thèm một cô con gái để làm điệu cho nó quá trời đây em. Đấy, không thanh minh thì em và mọi người cứ tưởng chị viết về anh nào mà dở hơi thế phải không? Thế bi h em đá đít được anh ý rồi phải  không em? chúc mừng em nhé! Cảm ơn em và mọi người luôn bên chị, động viên và an ủi một người mít ướt như chị. Khi nào vào Xì goòng chơi, chị sẽ giới thiệu Cáo, em sẽ thấy Cáo rất men. (Hì, khoe con là bệnh rồi hay sao á, thông cảm nha em)
  • tem
    • tem
    com của em bị mất tiêu rùi...đáng ghét.Hu hu...
    • Hoàng Thanh Trang
      • Hoàng Thanh Trang
      Còm em đây nài, anh plus hôm nay lại dở chứng ấy mà. Cười lên nào em xinh tươi!
  • tem
    • tem
    Ước gì cũng có 1 người yêu mình tha thiết như thế.Hi hi.Chị ah, vui lên chị nhé, cứ sống mãi trong hoài niệm xưa cũ ấy buồn lắm...Cứ nhìn mãi về 1 phía thì sao có thể biết được ở 1 phía nào đó cũng có niềm vui và hạnh phúc đang chờ chị...Chị còn 1 cậu nhok nữa cơ mà...Vui chị nhé! Tóc dài có thể là dịu dàng hơn, nhưng em thích tóc ngắn vì cá tính và đanh đá hơn 1 chút...Khì khì
    • Hoàng Thanh Trang
      • Hoàng Thanh Trang
      Ui em ơi, đừng dại thế chứ. anh nỗi buồn mà anh ấy yêu em thế thì em khổ lắm. Chị được anh ấy chăm sóc kỹ quá nên ít khi biết đến anh mang tên niềm vui. Chị viết bài này lâu rồi, chứ tâm trạng hiện tại cực ổn, cực chuẩn và cực thanh thản, không hoài niệm linh tinh nữa đâu, hứa đấy.  Cậu nhóc chị thì thồi rồi, lỳ lắm. Sáng nay vì trễ giờ nên chị hò mãi hắn mới dậy, lại còn cứ đòi tưới hoa, chị không cho thế là hắn khóc lu loa lên, quát hắn, hắn giận suốt quãng đường đến trường. Đến lớp, chị ôm hắn va xin lỗi, hắn cười rất tươi. Yêu lắm em ạ.  Uh, vậy em cứ để tóc ngắn đi, cho năng động và cá tính. Chị mà cắt tóc ngắn người ta tưởng học sinh cấp III thì ngại lém.
  • TL
    • TL
    Cứ hễ tâm sự và tư lự là ra bãi sông Hồng, thả nhiều thứ quá hèn gì vừa rồi sông Hồng cạn trơ đáy thấy nhấp nhô toàn kỷ vật... Phó nháy nào chớp được kiểu hay thế : HTT sắp chạy mà vẫn không quên giày, chắc ăn thế !!!
    • Hoàng Thanh Trang
      • Hoàng Thanh Trang
      Uh đấy, tớ nhớ là hồi ấy khi còn iu nhau bọn tớ hay ra bãi sông Hồng ngồi chơi lúc ncớc cạn. Sau khi chia tay, tớ ra đó, ném bay mấy kỷ vật xuống sôn..
  • Nam Linh
    • Nam Linh
    Em viết hộ nỗi lòng ai hay chính lòng mình vậy?
    Đời hay trớ trêu vậy đó em ạ! Có cái thoáng qua mà đeo đẳng mình mãi, có cái dù cố thế nào đi n..
    • Hoàng Thanh Trang
      • Hoàng Thanh Trang
      Anh, em đang viết về bản thân em đấy, từ khi đó đến giờ, tất cả đều rất thật. "Anh" mà em nhắc đến ở đây, không ai khác chính là nỗi buồn của em ..
  • Người dùng Yahoo!
    • Người dùng Yahoo!
    chị ơi! buồn quá! chị đa tình. và cũng nhiều người đàn ông cũng đa tình nhỉ?
    • Hoàng Thanh Trang
      • Hoàng Thanh Trang
      Em, đa tình là người nhiều tình cảm, sống thiên về tình cảm, được nhiều người yêu mến. vậy là ổn phải không em? Sở dĩ như vậy vì xung quanh chúng ..
  • DUCNA
    • Hoàng Thanh Trang
      • Hoàng Thanh Trang
      Khiếp, nhín các biểu tượng thể hiện tâm trạng của Chance mà em hoa cả mắt, nhưng túm lại ngã lăn ra cười thế là em yên tâm roài.
      Sao không ai nhận ra dụng ý của em trong entry này nhỉ, ngoài Chance ( vì đã được bật mí trước nên chả oai tẹo nào đâu )
  • Nguyen
    • Nguyen
    Hic, dạo này chị Trang nhiều tâm trạng quá, toàn thấy cảm xúc của ngày xưa tràn về thôi. Mạnh mẽ để quên đi niềm đau chị nhé...Chúc chị vui trong những ngày cuối năm để chuẩn bị đón những khởi đầu rất mới...
    • Hoàng Thanh Trang
      • Hoàng Thanh Trang
      Em cuada yêu của chị, entry này chị viết lâu rồi, như một cách tổng kết về những gì đã đến với mình thôi chứ hoàn toàn không buồn đâu em. Chị rất hay sống bằng hoài niệm nên ký ức luôn trở về trong chị. Chị cũng chúc em ttật nhiều may mắn và hạnh phúc trong năm mới, em gái nhé! Nhớ em.

1 nhận xét:

  1. kakaka. chào mừng đến miền đất mới.
    dự án giải tỏa của mặt bằng blog của yahoo có cach đây 4 năm rùi mà.(từ khi phiên bản beta ra mắt)
    chúc vui!

    Trả lờiXóa