Khi em chat với bình minh
bình minh ngủ muộn trên những emoticon
Mùa đông lăn từng nhịp nhớ
lời ru bắt chéo qua ngày.
Khi em chat với nụ cười
đã lanh lảnh những âm vang của phố
trong veo là nắng
là gió
là những miền thiên di lạc vào tâm cảm
là bàn tay đan những ngón yêu mềm.
đã lanh lảnh những âm vang của phố
trong veo là nắng
là gió
là những miền thiên di lạc vào tâm cảm
là bàn tay đan những ngón yêu mềm.
Bóng tối hoang vu đầy ân sủng
Người phu xe gác mùa linh cảm rỗng
Ô cửa vuông khép mình rất muộn
Hình như gió vẫn chờ,
đoản khúc ấy thôi mưa.
Khi em chat với mùa
Gió trễ nải loang ra từ bàn phím
Những ký tự cứ thắt lòng bịn rịn
thản nhiên - anh -
ngập kín trang Google.
Bấm đốt tay đoán tuổi
lệch sang ngày.
Em ngước nhìn những đám mây
đang trắng dần từ phía anh,
vội vã
Nỗi buồn quen hơi
cứ trầy lưng mặc cả
lệch sang ngày.
Em ngước nhìn những đám mây
đang trắng dần từ phía anh,
vội vã
Nỗi buồn quen hơi
cứ trầy lưng mặc cả
Buổi chiều bình yên
miết dọc xa lộ trái tim mình.
Không gian nhíu mắt lặng thinh
Nỗi buồn hoà trong miền nhớ
Nhận ra em bé nhỏ
Thêm vào nỗi cô đơn!
....
Hay... mà nghe rất nhói. Thu sẽ nhiều lá rụng xuống ngày mất thôi
em vui
Chát với anh nè, mọi nỗi buồn sẽ tan biến!
Khì khì!