My music

Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

Nàng thẫn thờ ra ngoài phía hành lang của tòa nhà nơi nàng đang làm việc. Có chút gì đang đè nặng lên trái tim nàng mỗi lúc nàng nhớ đến anh. Nàng nhìn vô định ra phía xa kia, nơi chỉ có những tòa nhà cao tầng đang thi công dang dở, cũng lem nhem, cũng xù xì và thô kệch như cảm xúc của nàng lúc này vậy.
Nàng cứ tự hỏi nàng đang cần gì cho cuộc đời nàng tươi mới hơn là những giây phút trống hoác trong tâm hồn mình hoặc những cảm xúc xưa cũ, rối bời và lộn xộn đang vơ vẩn trong tâm trí nàng?
Nàng không trả lời được hay đúng hơn là nàng không thể trả lời. Nàng không dám bước ra ngoài cái ngưỡng đã sắp đặt cho một người đàn bà mẫu mực, nàng không muốn bị đánh giá, bị suy xét cả về dư luận và lương tâm.
Thế nhưng cái thế giới chật hẹp mà nàng cố rào công xây dựng lại đang trở thành cái áo quá chật với nàng. Nàng loay hoay tìm cách co cụm lại để phía nào trong cuộc đời nàng cũng kín gió nhưng phía bên kia tâm hồn nàng lại cứ trực chờ toang ra những cảm xúc vốn đã ắp đầy trong trái tim đa cảm của nàng.
Nàng lại một lần nữa phải chối từ những mảnh ghép ít ỏi của một vài người đàn ông hào phóng dành cho nàng, an ủi trái tim nàng bởi nàng thừa hiểu đó cũng chỉ là những cảm xúc dư thừa mà họ kín đáo lấy bớt của gia đình họ mà thôi.
Nàng đủ thông minh và kiêu kỳ để không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì ở người khác, có khi điều đó trở nên thứ kiêu ngạo thái quá làm tổn thương một ai đó bởi đàn ông thường muốn người phụ nữ của mình nên yếu đuối và đòi hỏi sự che chở hay nói cách khác là họ muốn người phụ nữ họ yêu cần họ. Nàng thì cứ dửng dưng đến cháy lòng khi nàng rất ít nói lời yêu thương bởi với nàng đó là những cảm xúc vô giá mà nàng phải có trách nhiệm để nâng niu và giữ cho riêng mình.
Nàng không còn trẻ, sự trải nghiệm tuổi 30 làm cho nàng đẹp mặn mà hơn, đàn bà hơn trong mỗi ánh nhìn. Nàng không còn cảm thấy hụt hẫng khi ai đó không còn yêu nàng, sẵn sàng buông tay nếu nàng cảm nhận được sự thờ ơ của họ, sẵn sàng từ bỏ nếu điều ấy không thuộc về nàng nhưng cũng có thể giấu kín một tình yêu đến cuối cuộc đời mình. Nàng cứ mâu thuẫn như thế đấy, cứ muốn tình yêu thật đầy, thật đủ nhưng đôi khi lại cố gắng tìm cách chối từ.....bởi biết đâu nàng sẽ đánh mất những giá trị truyền thống nhất trong cuộc đời nàng khi bước ra ngoài thế giới kia. Vậy thôi, cứ để nàng yêu và sống như nàng vốn thế, để những thiếu hụt trong trái tim nàng không làm nhói lòng anh mỗi lúc yêu thương quay về, anh nhé.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét