Cỏ mượt như nhung và môi anh mềm hơn Cỏ. Em nghe lòng mình
lắng dịu hơn mỗi lúc cô đơn. Chiều nay gió, nắng quyện bờ vai mỏng. Em ngửa mặt
lên với trời, với đất, với vòng tay anh khẽ chạm để gọi bình yên về.
Cỏ đơn sơ và dịu dàng như ánh mắt anh nhìn em đăm đắm, khẽ
nở trên môi nụ hoa hàm tiếu lúc hoàng hôn. Gió ngưng thở trước lời yêu anh thì
thầm trong em.
Cỏ quyến luyến bước chân em, Cỏ vờn mái tóc em bịn rịn giọt
mồ hôi vội vã. Em chưa bao giờ nghe Cỏ
hát ngu ngơ về một tình yêu trắc trở, chỉ nghe giọng hát anh ẩn ức và bấn loạn.
Em thả mình rưng rưng trước Cỏ, chiều ngưng đọng rót mật vào tim.
Trang bây giờ của Sài Gòn bây giờ đấy à Trang?
Trả lờiXóaUh, Trang bây giờ của SG bây giờ nhưng kỷ niệm lại là của ngày xưa mất rồi Cỏ ạ. Cũng đôi lần nuối tiếc về những cảm xúc không bao giờ có thể quay lại nữa nhưng khi một mình lại hay vẩn vơ nhớ thế đấy.
Trả lờiXóa